Thứ Sáu, 30 tháng 8, 2013

HOÀI THƯỢNG KHEN THƯỞNG HS ĐỖ VÀO ĐẠI HỌC,CAO ĐẲNG

              HOÀI THƯỢNG PHÁT THƯỞNG CHO HỌC SINH

Được  sự nhất trí của cấp ủy Đảng và chính quyền xã Hoài Thượng, ngày 29 tháng 8 vừa qua, Hội Khuyến học xã đã tổ chức  Hội nghị gặp mặt, động viên phát thưởng cho các em học sinh  thi đỗ vào các trường Đại học, Cao đẳng năm học 2013-2014.
Tới dự hội nghị, có các đồng chí trong BTV Đảng ủy, Thường trực HĐND-UBND-UBMTTQ, đại biểu các Ban ngành đoàn thể trong xã, các BT- trưởng thôn, các đồng chí trong HĐGD, Hội Khuyến học xã; các bậc PHHS và  các em đã thi đỗ vào các trường ĐH, CĐ năm nay. Hội nghị rất vui khi được nghe, được xem cô trò Trường Mầm Non xã nhà biểu diễn nhiều tiết mục văn nghệ độc đáo.
Đến thời điểm này, 52 học sinh lớp 12 của xã Hoài Thượng đã có giấy báo nhập học vào các trường CĐ, ĐH, trong đó vào Đại học là 48 em. Đây là số các em đã có giấy gọi đi học đợt đầu. Mặc dù chưa có số liệu tổng hợp trong năm học này có bao nhiêu em được vào các trường, song cũng thể hiện kết quả rất đáng phấn khởi.

Một số năm gần đây, số học sinh Hoài Thượng thi đỗ vào các Trường ngày một nhiều lên. Năm 2011, 62 em đã đỗ vào ĐH, 35 em được vào học tại các trường CĐ. Năm 2012, 45 em đã đỗ vào Đại học; 22 em vào các Trường Cao đẳng. Đợt 1 năm nay, 48 em đã có giấy gọi vào Đại học; 04 em vào các Trường Cao đẳng. Nếu chỉ tính riêng thôn Đại Mão năm 2011 có 29 vào ĐH, 14 em vào CĐ thì năm 2102  có 17 em vào ĐH và 8 em vào CĐ; và đến  nay đã  có 23 em có giấy gọi vào ĐH, vào CĐ là 1 em. Tất cả các thôn trong xã đều có HS được gọi vào các trường, trong đó thôn Lam Cầu tỷ lệ HS đỗ vào các trường chiếm tỷ lệ cao nhất xã (10/14 em tham gia thi ).
Kết quả  nói trên có được là do Đảng bộ, Chính quyền và các Đoàn thể, nhân dân trong xã ngày càng chăm lo cho sự nghiệp GD và ĐT. Như đồng chí Nguyễn Đăng Biên - Phó BT Đảng bộ nhận định : Đảng bộ, Chính quyền, các Đoàn thể và toàn thể nhân dân trong xã đều nhận thức vai trò của GD-ĐT, coi đầu tư cho GD là đầu tư cho sự phồn thịnh của mọi nhà và quê hương, đất nước.
Kết quả nói trên cũng thể hiện chất lượng GD của các ngành học trong xã ngày một nâng lên. Nếu không có kết quả dạy và học của các bậc học nền móng, làm sao các em đi học các lớp trên có thể có kết quả cao được?

Chủ tịch Hội Khuyến học xã Trần Đăng Chúc nêu rõ trong báo cáo: Trong năm học vừa qua, cả 3 trường  học trong xã đều giữ được các danh hiệu thi đua xuất sắc của huyện và tỉnh. Số các thầy cô giáo đạt danh hiệu CSTĐ, giáo viên giỏi các cấp ngày một tăng. Số HS giỏi, số HS đạt giải cao trong các kỳ thi ngày một nhiều. Trong kỳ thi HS giỏi cấp Quốc gia, Trường Tiểu học Hoài Thượng có em Nguyễn Hữu Hoan đã đạt Huy chương Vàng Violympic tiếng Anh và 1 Huy chương Bạc môn Toán  thi qua mạng, em Lê Thị Hương Giang được tặng Huy Chương Đồng môn Tiếng  Anh. Nhiều HS các trường THCS Hoài Thượng và HS Hoài Thượng học ở các Trường THPT trong tỉnh đã đạt kết quả cao trong học tập và có giải trong các kỳ thi huyện, tỉnh và quốc gia.
Trong số các em thi đỗ vào Đại học năm nay, có nhiều em đạt điểm khá cao vào các trường tốp đầu trong cả nước: Em Nguyễn Thị Tươi ( con ông Nguyễn Đình Cận - Đại Mão) 27,5 điểm vào Đại học Kinh tế quốc dân, em Nguyễn Đăng Thuấn ( con ông Nguyễn Đăng Toản - Lam Cầu) vào Học viện Quân Y; các em Trịnh Thị Hằng, Lê Thị Ngọc Anh, Lê Thị Thanh Hằng, Đỗ Trọng Thanh đều đạt từ 24 điểm trở lên, nhiều em đạt trên 20 điểm.
Phát biểu động viên các em, các đại biểu Hội Khuyến Học, Hội Người Cao tuổi xã, đại biểu PHHS … chúc mừng các em đã đạt thành tích trong học tập, rèn luyện, đã phát huy truyền thống hiếu học của quê hương; không quên nhắc nhở các em: Thành tích mà các em có được rất đáng tự hào, nhưng đây chỉ là kết quả bước đầu. các em cần cố gắng học tập rèn luyện nhiều hơn trong những năm học tới; cảnh báo cho các em đã có nhiều học sinh tự mãn với kết quả ban đầu này khi vào trường đại học không chịu học hành, rèn  luyện đã không thể tốt nghiệp Đại học; thậm chí có em còn mắc vào các tệ nạn xã hội…

Sau khi phát thưởng cho các em, thay mặt Đảng ủy, đồng chí Nguyễn Đăng Biên đã nhắc  Hội Khuyến học xã tiếp tục làm tốt hơn nữa công tác khuyến học - khuyến tài và giao nhiệm vụ cho các ban ngành tiếp tục đẩy mạnh công tác  giáo dục tại địa phương; động viên và tạo điều kiện thuận lợi cho các em đã đỗ vào ĐH, CĐ tiếp tục học tập tốt, nhất là những em thuộc diện hộ nghèo, gia đình khó khăn…
                                               
                                               
Phấn khởi trước kết quả học tập, rèn luyện của các em học sinh , mọi người tham dự Hội nghị đều có chung một suy nghĩ: Phải chăm lo nhiều hơn nữa cho công tác giáo dục đào tạo, chăm lo cho các em từ khi các em học ở trường Mầm Non của xã. Bên cạnh việc dạy, học chữ càng không được quên việc “ dạy - học làm người ” – phát huy truyền thống hiếu học, cần cù trong lao động, dũng cảm trong chiến đấu của quê hương thân yêu./.

                                                
                                                                                              LÊ ĐÌNH NGẠN
     

            ****************************************   

Thứ Tư, 21 tháng 8, 2013

ST: Ý nghĩa ngày Rằm tháng Bảy

Vu lan nhắc đạo làm con

VOV.VN -Ngày lễ Vu lan là dịp nhắc nhở mọi người về công ơn sinh thành, dưỡng dục của tổ tiên, ông bà, cha mẹ…

Vu lan là ngày lễ truyền thống quan trọng, thể hiện tinh thần hiếu đạo mang đậm nét văn hóa Phật giáo. Ngày lễ Vu lan, vào rằm tháng 7 là dịp nhắc nhở mọi người về công ơn sinh thành, dưỡng dục của tổ tiên, ông bà, cha mẹ và những người có công với đất nước.

Trong dòng đời hối hả với nhiều câu chuyện buồn về tình cảm gia đình, Vu lan như một lời nhắc nhở, giúp nhiều bạn trẻ sống chậm lại, tĩnh tâm và suy nghĩ nhiều hơn về chữ “Hiếu”.
Lễ Vu lan năm nay, chùa Bằng A – phường Hoàng Liệt, Hà Nội lại mở rộng cửa để đón các bạn trẻ tham dự khóa tu “Vu lan báo hiếu”. Không ồn ào, náo nhiệt hay chen lấn, xô đẩy, chỉ trong một buổi sáng, hơn 300 bạn trẻ là những học sinh, sinh viên trên địa bàn Hà Nội đã tình nguyện vào chùa ở 2 ngày.
Phật tử thành tâm cầu siêu hướng về vong linh của các anh hùng liệt sỹ, người thân đã quá vãng 
Tắt hết điện thoại, tạm xa các phương tiện nghe nhìn hay Internet, một ngày mới bắt đầu từ 5h trong tiếng tụng kinh, niệm Phật và nghe sư thầy thuyết giảng về chữ “Hiếu”.
“Nếu có cha, chúng ta thấy mình được bao dung, che chở. Nếu có mẹ, chúng ta biết mình còn được yêu thương, chiều chuộng, được chăm sóc ân cần”, hay “Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ, gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng cha”… Tiếng sư thầy vẫn đều đều trong không gian tĩnh lặng và nhiều bạn trẻ đã không cầm được nước mắt.
Phạm Thị Huế, sinh viên trường Cao đẳng Sư phạm Hà Nội bày tỏ: “Những điều thầy giảng cho chúng tôi nhiều hành trang để bước vào cuộc sống và nhớ ơn tất cả mọi người. Vì quê xa, tôi không có điều kiện về thăm bố mẹ ngay được, nhưng tôi sẽ viết một bức thư và bày tỏ tình cảm với bố mẹ”.
Đối với Phạm Duy Khoa, sinh viên năm thứ 3 Học viên Kỹ thuật Quân sự, anh đã nhận ra được rằng, đại lễ Vu lan chính là dịp để thắp lên trong lòng sự hiếu thảo đối với cha mẹ. Từ đó biết yêu quý, trân trọng những tình cảm cha mẹ dành cho mình. Được cài trên ngực bông hồng màu đỏ khi tham dự nghi lễ “Bông hồng cài áo”, nghi thức quan trọng nhất trong đại lễ Vu Lan, Khoa thấy mình là người may mắn trên cuộc đời vì còn cả cha và mẹ, được yêu thương và chở che và Khoa cũng hiểu được rằng, tinh thần báo hiếu phải được thể hiện suốt 365 ngày trong một năm và suốt cuộc đời này chứ không chỉ vào ngày Vu lan.
Chữ "Hiếu" trong lễ Vu lan là tấm lòng thành kính với cha mẹ ngay khi còn sống, thể hiện trong cách giao tiếp và ứng xử nhân văn với mọi người. Tinh thần ảnh hưởng của ngày lễ Vu lan sẽ có tác dụng mạnh mẽ, khuyến khích các bạn trẻ sống có trách nhiệm hơn với bản thân và những người xung quanh.
Hòa Thượng Thích Bảo Nghiêm, Phó Chủ tịch Hội đồng trị sự Trung ương Giáo hội Phật giáo Việt Nam, Trưởng ban Hoằng pháp Trung ương Giáo hội Phật giáo Việt Nam cho biết: “Chúng tôi muốn chú trọng đến lớp trẻ, vì lớp trẻ bị một khoảng trống do không quan niệm đúng chữ Hiếu. Nhiều khi xảy ra điều đáng buồn như con cái cãi lại cha mẹ, bỏ rơi cha mẹ, đánh lại cha mẹ. Khóa tu này chúng tôi muốn chuyển đến bạn trẻ tinh thần biết ơn cha mẹ, bằng cách vâng lời cha mẹ qua lời Phật dậy; hiếu hạnh với cha mẹ là công đức lớn. Bên cạnh đó, chúng tôi giáo dục các em về 4 ơn lớn: ơn tam bảo; ơn quốc gia xã hội; ơn cha mẹ sinh thành, thầy dạy bảo và ơn tất cả mọi người trong xã hội”.
Cuộc sống vẫn hối hả trôi đi. Trong sự gấp gáp đó, biết bao người cha, người mẹ, người ông, người bà đã phải giấu nước mắt vào trong khi bị con cháu đối xử tệ bạc.
Nhưng nếu ai đã một lần được tham dự khóa tu “Vu lan báo hiếu” hay được cài bông hồng đỏ trên ngực trong dịp lễ Vu lan, thì có thể họ sẽ để lòng mình lắng lại, nghĩ nhiều hơn về chữ “ Hiếu” và trân trọng những gì đang có./.   

Thứ Hai, 19 tháng 8, 2013

ST Về một ngôi làng ở Bắc Giang

"Ngôi làng" nhận án hơn 2000 năm tù tại Bắc Giang

- chuyên mụcPháp Luật|Chân Dung Cuộc Sống|


(Tinmoi.vn) Theo số liệu của CA tỉnh Bắc Giang, từ năm 1990 cho đến nay toàn xã Ngọc Vân có gần 200 người bị kết án vì buôn bán ma túy. Trong số đó, 13 án tử hình đã được tuyên, ngoài ra còn hàng chục án chung thân, 20 năm… Nếu cộng tổng số năm tù giam dành cho các đối tượng buôn ma túy ở Ngọc Vân đã lên tới hơn 2000 năm.

Xã Ngọc Vân, huyện Tân Yên - Bắc Giang nổi tiếng với độ ăn chơi của giàu có. Nhiều biệt thự liên tiếp mọc lên, số ô tô hạng sang thì không đếm xuể... trong đó có những căn biệt thự được so sánh với những "Cung điện" của vua chúa. Nhưng, đằng sau sự giàu có ấy là những bi kịch...

Cả họ buôn ma túy

Cách TP.Bắc Giang khoảng 30 km, xã Ngọc Vân từ lâu đã trở thành trạm trung chuyển ma túy lớn nhất miền Bắc. Từ đây, ma túy từ vùng tam giác vàng chuyển về sẽ được tập kết và vận chuyển lên Lạng Sơn để đưa sang Trung Quốc và ngược lại, số ma túy từ Trung Quốc tuồn vào nội địa sẽ được các đầu nậu "ma túy" tại Ngọc Vân phát tán đi khắp miền Bắc và cả nước.
"Mỗi bánh heroin chuyển từ Tây Bắc về Bắc Giang, các đối tượng được lãi 2.000 USD, nếu đưa lên Lạng Sơn thì lãi thêm 1.000 USD. Với lợi nhuận như vậy, những kẻ buôn bán ma túy có thể làm một chuyến vài bánh rồi nghỉ cả năm" - Thượng tá Trần Văn Duy, Trưởng Phòng PC47 Công an tỉnh Bắc Giang cho biết.

Già, trẻ làng Ngọc Vân đều bị cuốn vào cơn lốc ma túy

Vì lợi nhuận "siêu khủng" mà ma túy mang lại, nhiều người dân nơi đây sẵn sàng đánh đổi cả mạng sống để lao thân vào cơn lốc "trắng". Ở làng ma túy Ngọc Vân chuyện lãnh án tử hình hay chung thân từ thế hệ cha ông đến con cháu không phải chuyện hiếm.
Theo tài liệu mà Phòng Cảnh sát phòng chống tội phạm ma túy (PC47) Công an tỉnh Bắc Giang cung cấp, 10 năm trở lại đây có khoảng 20 án tử hình và vài chục án chung thân, 20 năm tù… mức án thấp nhất cũng là 15 năm tù đã được tuyên. Trong đó, không ít vụ án, bị cáo là những người trong cùng một gia đình, dòng họ.
Sở dĩ có những án nặng như vậy bởi: "Một khi người Ngọc Vân đã đi buôn ma túy thì toàn chơi số lượng lớn, không làm ăn cò con" - một người dân tại đó chia sẻ. Và cũng vì cách "giúp nhau làm giàu" của người làng Ngọc Vân mà không ít dòng họ dắt nhau vào vòng lao lý.
Điểm mặt những đại gia đình ma túy tiêu biểu ở Ngọc Vân, đầu tiên phải nhắc đến dòng họ Dương Ngô. Riêng 2 gia đình Dương Ngô Luyện và Dương Ngô Vân đã có 3 án tử hình. Các con của 2 đối tượng này là Dương Ngô Tiến, Dương Ngô Ngọc, Dương Ngô Duy, Dương Ngô Thăng, Dương Ngô Thắng đều có thâm niên “đánh” hàng trắng từ Tây Bắc về để đưa qua biên giới Trung Quốc. Một nửa gia đình đi tù, nửa còn lại lãnh án chung thân. Ngay cả vợ Dương Ngô Luyện là Nguyễn Thị Ca cũng lao vào con đường của chồng để rồi bỏ mạng trong tù.
Gia đình Đoàn Văn Bản và các em trai Đoàn Văn Bộ, Đoàn Văn Sách, Đoàn Văn Phương cũng có một án tử hình, 2 án chung thân. Gia đình Hồ Viết Liên, Hồ Viết Trường, Hồ Viết Chinh, Hồ Viết Định đang phải đi cải tạo cả nhà vì buôn ma túy quy mô lớn…

Hệ lụy khó tránh khỏi

Đằng sau những căn biệt thự xa hoa, hào nhoáng tại Ngọc Vân là cảnh tiêu điều, ly tán. Điển hình như gia đình tay trùm ma túy Nguyễn Văn Thi.

Biệt thự xây kiểu "Cung điện" rộng 7.000 m2 của trùm ma túy Nguyễn Văn Thi

Vợ cả của Thi là Hà Thị Vân Anh bị bắt về hành vi buôn bán ma túy từ năm 2004. Năm 2011, C47 (Cục Cảnh sát điều tra tội phạm về ma túy) ra lệnh bắt tạm giam đối với Nguyễn Văn Thi, tuy nhiên hắn đã nhanh chân trốn thoát. Sau một năm truy lùng, ngày 8-7-2012, Thi đã bị C47, bắt giữ để trả giá cho những tội ác của mình đã gây ra. Sau khi cả hai vợ chồng Thi lãnh án, 2 con trai chưa thành niên của gã sống trong căn nhà sang trọng nhưng lạnh lẽo với bà nội. Rồi ai sẽ nuôi dạy các cháu khi bà nội đã già yếu, liệu chúng có tránh khỏi những cạm bẫy mà cha mẹ chúng đã mắc phải? 
Con mất cha, cháu mất ông, vợ mất chồng... quan trọng hơn nữa là ảnh hưởng của những người ông, người cha dính vào cái chết trắng đến thế hệ phía sau của Ngọc Vân. Tại sao đã có những án tử hình làm gương nhưng bao nhiêu năm qua Ngọc Vân vẫn không thoát khỏi vòng xoáy của ma túy?
Theo Trung tá Nguyễn Phương, Đội trưởng Đội 1 PC 47 Công an tỉnh Bắc Giang, người phụ trách địa bàn xã Ngọc Vân “Gia đình ly tán, không ai dạy dỗ con cái họ. Có những dòng họ không thể thoát ra khỏi vòng xoáy ma túy vì thanh niên vừa lớn lên, có nhận thức là bị dụ dỗ theo con đường làm giàu phi pháp của người Ngọc Vân”. 
Năm nào ở Ngọc Vân cũng có nhiều kẻ bị tuyên án tử hình về ma túy nhưng người ta không vì thế mà chùn tay, vẫn liều chết để làm giàu. “Buôn 2 bánh cũng tử hình mà cả trăm bánh cũng tử hình, vì thế mà các đối tượng ở Ngọc Vân ngày càng buôn ma túy số lượng lớn. Đây là điều rất đáng lo ngại”, Thượng tá Duy băn khoăn.
Cũng theo Thượng tá Duy, không chỉ Ngọc Vân mà giờ phong trào buôn ma túy đã lan sang các xã bên cạnh như Song Vân, Lương Phong, huyện Hiệp Hòa - Bắc Giang.
Thuận Phong (tổng hợp)

Chấn hưng giáo dục : bài 1

Chấn hưng giáo dục: Việc dạy trẻ "làm người" bị xem nhẹ?

VOV.VN - Nhiều bậc phụ huynh do mải làm ăn, chỉ quan tâm tới “nuôi” trẻ, mà sao nhãng việc quan trọng là dạy trẻ “làm người”.
LTS: Trong nhiều thập kỷ qua, nền giáo dục Việt Nam đạt được nhiều thành tựu quan trọng. Tuy nhiên, trong quá trình phát triển, nền giáo dục nước nhà đã và đang bộc lộ nhiều tồn tại, bất cập.
Một trong những bất cập đó là việc dạy đạo đức cho học sinh đang bị coi nhẹ trong các trường học. Không phải ngẫu nhiên, Phó Chủ tịch nước Nguyễn Thị Doan lại đích thân làm Chủ nhiệm đề tài nghiên cứu về việc dạy đạo đức trong trường học. Phó Chủ tịch nước nhận định: “Việc đào tạo, giáo dục đạo đức cho học sinh không được coi trọng. Ngay môn học đạo đức công dân cũng bị coi nhẹ vì cho rằng đây không phải là môn thi cử”.
Và mới đây, tại một Hội nghị góp ý chấn hưng giáo dục, nhiều chuyên gia hàng đầu về giáo dục đã phải thốt lên “Nhân cách” học đường rất đáng lo ngại”.
Sinh thời, Chủ tịch Hồ Chí Minh luôn dành sự quan tâm đặc biệt và sâu sắc cho nền giáo dục nước nhà. Trước lúc đi xa, trong bản Di chúc của mình, Người đã căn dặn “Vì lợi ích mười năm trồng cây, vì lợi ích trăm năm trồng người”. “Trồng người” ở đây nghĩa là phải giáo dục, đào tạo được những con người có cả đức và tài, nhưng chữ đức luôn được Người đặt lên trước, coi là cái gốc, là nhân tố quan trọng hàng đầu trong mỗi con người.
Mong muốn này cũng là trăn trở của Đảng, Nhà nước và mỗi người dân để làm sao đưa nền giáo dục nước nhà ra khỏi tình trạng yếu kém, bất cập hiện nay, để con em chúng ta được học tập, rèn luyện trở thành chủ nhân của đất nước, thành những con người có đạo đức, kiến thức, sống có ích cho gia đình và xã hội.
Vì vậy, đã đến lúc, cần phải có giải pháp mạnh để khắc phục những yếu kém, bất cập hiện nay trong giáo dục, đào tạo, nhất là trong việc “trồng người” đối với các thế hệ học sinh ngay từ cấp học đầu tiên. VOV online xin giới thiệu loạt bài viết về vấn đề này với chủ đề: “Đạo đức” học đường: Không thể xem nhẹ!”
Bài 1: Việc dạy trẻ "làm người" bị xem nhẹ?
Bài 2: Giáo dục đạo đức học đường bị xem nhẹ
Bài 3: Ngó “người” rèn đức cho trẻ, ngẫm đến ta!
Bài 4:  “Đạo đức” cho trẻ: Nhất định phải thay đổi!

Tá hỏa vì con có thói “cầm nhầm”
Có cô con gái lớn năm nay vào lớp 2, vợ chồng chị Phạm Tuyết Mai (huyện Nông Cống, Thanh Hóa) ngay từ đầu đã quán triệt tinh thần chu cấp cho cô bé không thiếu thứ gì.
Một hôm, vừa đi làm về, chưa kịp gạt chân chống để dựng chiếc xe máy thì chị Mai nghe tiếng bà Quế - hàng xóm, chạy sang rỉ tai: “Xem mà dạy lại con bé Bống (con gái chị Mai – PV), nó có dấu hiệu ăn cắp vặt đấy”.
Để đảm bảo việc giáo dục cho học sinh đạt hiệu quả, thì việc kết hợp giữa gia đình, nhà trường và xã hội là cần thiết 
Nghe đến đây, chị Mai tối sầm mặt mũi. Bực tức, chị cãi lại lời bà Quế vì bà đã vu oan cho con gái mình. Chị cho rằng những lời lẽ kia là bịa đặt vì gia đình chị chẳng thiếu thứ gì, bé Bống đầy đủ hơn chúng bạn, có đồ chơi gì mới ngoài thị trường thì bé Bống cũng có đầu tiên. Ác cảm từ những lời “vu oan” của bà hàng xóm, khiến từ đấy chị Mai ghét bà Quế ra mặt. 
Cho đến một ngày chị dắt con qua nhà họ hàng chơi. Chuẩn bị ra về, chị choáng váng khi nhìn thấy bé Bống nhanh như cắt cho mấy mảnh ghép đồ chơi logo vào túi áo, sau đó lủi ra đằng sau chờ mẹ để ra về. Quan sát thấy mọi người không để ý, chị lừ mắt, ra hiệu cho con đem đồ trả về vị trí cũ. Lúc này bé Bống mới lầm lũi làm theo ý mẹ.
Giận con tím mặt, trong bữa cơm chiều, chị đem câu chuyện chì chiết với chồng, rồi quay sang lớn tiếng với con: “Hóa ra là lần trước con còn lấy trộm đồ nhà bà Quế? Mẹ có bao giờ dạy con như thế không? Con làm thế này thì mẹ còn mặt mũi nào mà nhìn bà Quế nữa”. Nghe đến đây, vừa giận con, vừa giận vợ, anh chồng sẵng giọng quát lớn: “Cũng tại cô cả. Có mỗi chuyện dạy dỗ con cũng không xong, nên giờ nó mới mất nết thế này”.
Thấy bố mẹ cãi nhau, bé Bống khóc ré lên: “Bố mẹ ai cũng bận cả, không ai chịu chơi với con. Con không yêu bố mẹ nữa”, rồi chạy vào phòng, đóng sập cửa lại trước vẻ mặt ngơ ngác của vợ chồng chị.
Tìm hiểu mới biết, vì mải làm kinh tế nên vợ chồng anh chị phó thác hết việc dạy dỗ cho nhà trường, tin tưởng tuyệt đối vào môi trường giáo dục mà quên đi trách nhiệm uốn nắn, sửa chữa, chia sẻ, động viên hàng ngày của cha mẹ.
 
 Cô Vũ Thị Quyên, trường Tiểu học Chi Lăng, TP Lạng Sơn, tỉnh Lạng Sơn cho rằng: Việc trẻ em “chây ì”, sống ích kỷ có nhiều nguyên nhân từ phía gia đình
 Cha mẹ - người bạn lớn của con
Từ bao đời nay, gia đình luôn được coi là một trong những giá trị quan trọng trong quá trình phát triển của nhân loại. Bởi gia đình là tế bào của xã hội, là nơi hình thành và hoàn thiện nhân cách của mỗi cá nhân. Thế nhưng, trong xã hội hiện đại vai trò của giáo dục gia đình dường như đang bị lãng quên bởi nhiều nguyên nhân. Nhiều bậc phụ huynh không đủ kiến thức, thời gian và lòng kiên nhẫn để dạy con, phó mặc con cho nhà trường, thậm chí cho xã hội. Họ mải mê làm ăn với hy vọng có thật nhiều tiền bạc để cung cấp cho con một cuộc sống vật chất đầy đủ. Họ thật sự là những ông bố, bà mẹ lo cho con cái, song chưa phải là những cha mẹ thông minh bởi họ mới chỉ quan tâm tới phần “nuôi”, mà chưa thực sự để ý tới phần dạy con “làm người”. Nhiều phụ huynh vẫn còn tư tưởng cho rằng môn học Đạo đức-Giáo dục công dân trong nhà trường chỉ là môn học phụ, nên chỉ coi trọng những môn văn hóa liên quan tới khối học, ngành học sau này. 

Với mong muốn “không để con thua kém bạn bè”, nên chị Nguyễn Thị Hồng (phố Định Công, quận Hoàng Mai, Hà Nội) rất chú trọng rèn cặp cho con chuyện học hành. Chuẩn bị lên lớp 6, nhưng lịch học của Kiều Oanh (con gái chị Hồng) chỉ tập trung chủ yếu ba môn Văn, Toán và Ngoại ngữ. Ngoài thời gian trên lớp, chị còn cho con đi học thêm ở ngoài để nâng cao thêm kiến thức.
Chị Hồng thành thực: “Vợ chồng tôi bận tối ngày, nên cũng không có nhiều thời gian để ý đến con. Ở nhà, tôi cũng chỉ quan tâm tới việc học các môn chính như Văn, Toán, Ngoại ngữ, hướng cho con học theo khối thi sau này, còn những môn phụ như môn Đạo đức hay Giáo dục công dân thì phó thác hoàn toàn vào nhà trường”.
Với suy nghĩ phiến diện của mẹ, khiến bé Kiều Oanh tỏ ra hờ hững, thiếu nghiêm túc đối với môn học “làm người”. Chính vì vậy mà trong lịch học của bé ở nhà tuyệt nhiên không có môn Đạo đức. Bé chủ yếu học vẹt, học tủ nhằm đối phó với giáo viên.
Bố mẹ bận làm, con cái bận học, nên chỉ có mấy tiếng đồng hồ vào buổi tối cả gia đình mới tụ họp cùng nhau. Trong thời gian ít ỏi này, chị Hồng cũng chỉ hỏi han con về việc học hành, điểm số trên lớp mà ít khi hướng dẫn con tới những điều nhỏ nhặt mà cần thiết trong cuộc sống. Mặc dù đã 12 tuổi, nhưng bé Oanh vẫn chưa biết tự cầm chổi để quét nhà, nhiều khi ăn cơm cũng “quên” không mời người lớn…
Sau một thời gian bố mẹ “đàn áp” học nhiều, Kiều Oanh đâm mệt mỏi, buồn bực, thậm chí có những biểu hiện lầm lì, rồi quay sang quát nạt cả em gái nhỏ, khiến không ít lần chị Hồng trở thành “trọng tài” bất đắc dĩ phân xử hai chị em.
Hoàn cảnh tương tự, có con đang học lớp 4, anh Nguyễn Xuân Lâm (phố Hai Bà Trưng, Hà Nội) cho hay, thời gian bố mẹ gần con quá ít, tâm lý con thế nào có khi còn không biết hoặc nắm bắt chưa đầy đủ. Việc dạy con giao hẳn cho thầy cô, ông bà ở nhà, rồi theo dõi bằng cách thường xuyên gọi điện cho cô giáo hỏi han tình hình các cháu. Khi con làm gì sai, anh răn "con không ngoan, học không giỏi là bố phạt".
Anh Lâm còn tự tin: “Con hư ở đâu thì hư, về nhà ngoan ngoãn với bố mẹ, ông bà là được. Không thấy cô giáo nhắc nhở, phàn nàn, lại thấy con vẫn học tập tốt là tôi tự cho phép bản thân mình yên tâm”.
 
Cô Phan Thị Sơn - giáo viên dạy Giáo dục công dân, trường THPT chuyên Lương Văn Tụy, TP Ninh Bình, tỉnh Ninh Bình
Cô Phan Thị Sơn, giáo viên dạy Giáo dục công dân, trường THPT chuyên Lương Văn Tụy, TP Ninh Bình, tỉnh Ninh Bình cho biết, hiện nay có nhiều trẻ đi học về không chào ông bà, cha mẹ; đến giờ học bài thì không tự giác ngồi vào bàn học mà phải đợi đến đến khi bố mẹ nhắc nhở thì mới học. Nhiều em 7-8 tuổi nhưng ăn còn vương vãi, không tự xúc hoặc không biết mặc quần áo, tự làm được những việc đơn giản. Một số học sinh Tiểu học có những hành vi sai trái như: đánh nhau, chửi thầy cô giáo, trấn lột, lục đồ của giáo viên, ăn cắp đồ, bắt nạt học sinh lớp bé... “Đó là những việc làm, hành vi đang đánh mất khả năng tự chủ, gây nên những thói quen và đức tính xấu của học sinh do gia đình không quan tâm đến việc rèn luyện đạo đức, nhân cách cho trẻ từ khi còn nhỏ”.
Cô Vũ Thị Oanh, Hiệu trưởng trường Tiểu học Hà Nội cũng nhận định, hiện nay, khi xã hội phát triển, cuộc sống của người dân ngày một nâng cao, nhiều gia đình có kinh tế khá giả đã không tiếc tiền chăm lo cho con ăn học, thậm chí chiều theo mọi ý muốn của con. Điều này dẫn đến việc các em chỉ biết hưởng thụ mà không biết được giá trị của những thứ mình đang được hưởng là do đâu, nên sẽ hình thành bản tính ích kỷ. Nhiều em chỉ biết người khác phục vụ mình chứ không bao giờ nghĩ là mình phải phấn đấu, rèn luyện vì bản thân và người khác.
Còn cô giáo Vũ Thị Quyên, trường Tiểu học Chi Lăng, TP Lạng Sơn, tỉnh Lạng Sơn cho rằng: Việc trẻ em “chây ì”, sống ích kỷ có nhiều nguyên nhân từ phía gia đình. Nhiều phụ huynh chỉ quan tâm đến kiến thức, trình độ văn hóa mà ít quan tâm đến việc rèn luyện đạo đức, lối sống cho con. Họ cho rằng, môn học đạo đức ở trường chỉ là môn học phụ và phó mặc việc rèn luyện nhân cách của con cho giáo viên.
Giáo dục con cái rất quan trọng nhưng để tìm được phương pháp dạy hợp lý thì lại là cả vấn đề. Trên thực tế, các bậc phụ huynh đang rất lúng túng trong việc dạy con. Một phần vì không có thời gian, phần khác suy nghĩ "dạy con đã giao nhà trường lo" và số đông thì loay hoay chưa tìm cách dạy hợp lý./.

Thứ Bảy, 17 tháng 8, 2013

THƠ NGƯỜI LÀNG GIỮA ( 11 b )

THƠ NGƯỜI LÀNG  GIỮA (11B)
 Lê Doãn Đằng
.
 Là học sinh một ngôi trường nổi tiếng – Trường Phổ thông cấp 2,3 Hàn Thuyên từ trong thời kỳ kháng chiến chống Pháp , sau khi tốt nghiệp phổ thông ông gắn bó với sự nghiệp giáo dục cho đến khi về hưu. Nhiều năm làm cán bộ quản lý giáo dục tại các trường phổ thông và Phòng GD Thuận Thành, ông đã tham gia đào tạo nhiều lứa học trò, có khi bằng tuổi  thầy giáo. Tuy thế, họ vẫn biết ơn, nhớ tới ông, thể hiện một cách chân thành nhất tấm lòng Tôn sư trọng đạo truyền thống của người Việt.

       CHỦ ĐÒ GẶP MẶT KHÁCH QUA SÔNG

Ba mươi năm chở khách qua sông
Chừng ấy năm ròng khách khá đông.
Ngẫm lại một thời đưa đón khách,
Tháng năm dầu dãi chẳng quản công.

Còn nhớ không một thời bom đạn,
Khách qua đò sơ tán cực thay.
Khen cho người lái dẻo tay,
Vững chèo chắc lái ngày ngày qua sông.
Khó khăn, gian khổ chất chồng,
Đói no người vẫn vui chung bến bờ.

Vui vì mỗi khách đò qua bến,
Vẫn một lòng nhớ bến đò xưa!
Tháng ngày chèo lái đón đưa,
Làm sao nhớ nổi khách đưa qua đò.

Cũng có khách qua sông quên bến,
Gặp chủ đò phớt tỉnh không quen.
Khách đò kẻ nhớ người quên,
Đôi khi nhớ mặt, họ tên thì nhầm.

Nhiều vị khách lương tâm thật quý,
Nhớ bến xưa đâu phải lụy đò.
Xa bến cũ con đò dẫu cũ,
Đã góp công vượt lũ đưa đò.
Khách đò luôn nhớ chủ xưa,
Người đưa mình vượt bến đò qua sông.

Nay chủ đò gác chèo rời bến,
Về vui cùng làng xóm cháu con.
Gặp khách cũ, chủ còn bỡ ngỡ,
Phút ban đầu sau mới nhận ra.

Nghĩ đâu khách cũng đã già,
Nhiều người nay đã nên bà, nên ông.
Họp mặt khách cũng khá đông,
Mỗi người mỗi vẻ góp công cho đời

Khách đi khắp nẻo đất trời,
Chủ đò gặp khách, lòng vui vô cùng.
Về đây họp mặt vui chung
Đò xưa bến cũ thủy chung một lòng.

                                                                 Họp mặt tại Đông Bình năm 2000
                ************

TỰ HÀO MÁI TRƯỜNG XƯA

Viết nhân về dự buổi lễ đón nhận danh hiệu “ Anh hùng Lao động” và Kỷ niệm 45 năm ngày thành lập Trường THCS Song Hồ ngày 25 tháng 4 năm 2006

“Anh hùng”- danh hiệu tặng nhà trường,
Nhận được thư mời của địa phương.
Phấn khởi dâng trào khôn tả xiết,
Bốn nhăm năm tuổi mạnh vô cương.

Đổi Mới chặng đường hai thập kỷ,
Lòng dân, ý đảng gắn keo sơn.
Kiên trì phấn đấu cùng năm tháng,
Vững bước đi lên đẹp mái trường.

Danh hiệu Anh hùng nhà nước tặng,
Góp phần rạng rỡ sử quê hương.
Xứng danh tên tuổi từ bao thuở,
Nay được tôn vinh vị thế Trường.

Trở lại nơi mình xưa giảng dạy,
Tự hào thành tích được tuyên dương.
Mong sao truyền thống luôn bền vững,
Nối tiếp lâu dài tỏa ngát hương.

---o0o---

             MỪNG NGÀY GẶP MẶT
                      HỘI ĐỒNG MÔN

Ngót sáu mươi năm xa cách nhau,
Mỗi người mỗi ngả biết nơi đâu.
Tay xiết chặt tay mừng gặp mặt,
Hàn huyên tâm sự đượm tình sâu.

Hàn Thuyên – Đồi Nác chốn này đây,
Gian khổ luyện rèn vất vả thay.
Rời khỏi nơi đây đi mọi ngả,
Nay về xum họp, chuyện hăng say.

Chuyện đời phấn đấu, chuyện công danh,
Cũng lắm gian truân, lắm ngọt lành.
Sướng khổ buồn vui từng nêm trải,
Thời gian vụt thoáng thế mà nhanh!

Hôm nay hội tụ buổi ban đầu,
Họp mặt kỳ sau lại có nhau.
Kỷ niệm buồn vụ cùng kể tiếp,
Chúc nhau mạnh khỏe vững bền lâu.

                                     Tháng 3 năm 2003

                                                  ----o0o----

          TRÁI THƠM
Mấy chục năm, lại gặp nhau;
Thầy trò tóc đã ngả màu tuyết sương.
Nhớ sao mãi buổi xa trường,
Mỗi người theo một nẻo đường quan san.
Thuận thời bắt lấy làm sang,
Vận may không gặp, vẫn làm thứ dân.
Xa rất xa, gần rất gần;
Nhiều trò tuổi trẻ vì dân bỏ mình.
Trời xanh mãi mãi vẫn xanh,
Hoa thơm muôn thuở kết thành trái thơm.

                                                                              Họp mặt với HS cũ tại Đống Cao- Đông Cứu
                                                                                                 Gia Bình- Bắc Ninh

                            QUẢ TÁO BÁC HỒ

Bác Hồ rất quý trẻ em,
Bác đi dự tiệc vẫn đem phần về.
Các cháu vui sướng tràn trề,
Được Bác chia táo sướng mê, mỉm cười.
Xung quanh ngơ ngác mọi người,
Thấy vị lãnh tụ tuyệt vời của dân.
Trẻ thơ Bác quý bội phần,
Bác yêu, Bác mến những mầm non xanh.
Bác mong mọi cấp mọi ngành
Chăm lớp cháu nhỏ trở thành trò ngoan.

                                                                  19-05-2013     
                                                                                 LÊ DOÃN ĐẰNG

                                   


Thứ Sáu, 16 tháng 8, 2013

ST : Về các con sư tử đá mới được đặt ở chùa

"Bứng" hết sư tử đá kiểu Trung Quốc ra khỏi đình chùa

VOV.VN - Hòa thượng Thích Bảo Nghiêm cho biết về phía Phật giáo sẽ có ý kiến với các bộ, ban, ngành chức năng và Ban Phật giáo các tỉnh về hiện tượng này

Như chúng tôi đã phản ánh, mấy năm gần đây, tại một số đình chùa, công sở Việt Nam xuất hiện cặp sư tử đá kiểu Trung Quốc được đặt ở hai bên lối vào. Có người cho rằng những con sư tử đá này biểu trưng cho quyền lực, có người nói sư tử đá thể hiện sức mạnh của Phật giáo… 
Để tìm hiểu vấn đề này, phóng viên VOV đã ghi lại ý kiến của các chuyên gia.
Theo nghiên cứu của Phó Giáo sư, Tiến sĩ Tống Trung Tín, Viện trưởng Viện khảo cổ học: Sư tử đá xuất hiện khoảng 3.000 năm bắt nguồn từ người Ba Tư, thông qua việc các nước Tây Á cống nạp sư tử cho các triều đình phong kiến Trung Quốc. Từ đó, Trung Quốc du nhập sư tử đá vào lãnh thổ và biến nó thành linh vật để canh mộ.
Duy nhất đôi sư tử đá trước điện Thái Hòa là biểu tượng cho quyền uy của các vua chúa Minh – Thanh. Đặc điểm chung của sư tử đá canh mộ của Trung Quốc mang hình thức dữ dằn, gân guốc với dáng vẻ đe dọa.
Trong khi sư tử đá ở Việt Nam xuất hiện từ thời Lý, nó là một linh vật biểu trưng cho sức mạnh Phật giáo. Sư tử đá của Việt Nam có tạo hình rất nuột nà, mềm mại, trang trí cực kỳ tinh mỹ, mang nhiều nét dân gian, có phần gần giống hổ hoặc lân, là những con sư tử dạng cách điệu.
Sư tử đá ở chùa Vân Hồ - Hà Nội (ảnh: Vương Anh)
Lý giải về sự xuất hiện của sư tử đá kiểu Trung Quốc tại các đình chùa, công sở, cơ quan tại Việt Nam, ông Tống Trung Tín cho rằng đây là do sự thiếu hiểu biết của người dân tin vào những thông tin đồn thổi về sự linh thiêng của sử tử đá như: có sư tử đá án ngữ sẽ bảo vệ gia chủ, sử tử đá giúp phát tài phát lộc…
“Đây là những thông tin sai sự thật, không phải quan điểm chính thống, mà rõ ràng ở Trung Quốc, sư tử đá được dùng để canh mộ. Mọi người cứ đồn như thế, một đồn mười, mười đồn trăm dẫn đến sự nhầm lẫn tai hại. Nhiều quan chức, đại gia cũng không tiếc tiền mua sư tử đá tặng đình chùa, rồi các cơ quan công sở cũng mua về bày. Nếu thật sự sư tử đá có tác dụng phát tài phát lộc thì cho 5 tỷ người trên thế giới mỗi người một con đi để được giàu có hết.” - ông Tống Trung Tín bức xúc. 
Hòa thượng Thích Bảo Nghiêm, Phó Chủ tịch Hội đồng trị sự Giáo hội Phật giáo Việt Nam khẳng định trong văn hóa truyền thống của mình, người Việt không có lệ đặt sư tử đá trong chùa.
“Sư tử vào chùa thứ nhất là do sính ngoại nhưng mà không phải sính ngoại vô ý thức mà do các thí chủ mong điều tốt lành. Họ muốn đặt vào nơi linh thiêng để đạt được mong cầu của họ. Nhưng tại nơi linh thiêng như ở ngôi chùa thì các nhà sư cũng không ý thức được.
Họ nghĩ sư tử tạc bằng đá, thậm chí, bằng đá quý thì rất đẹp, nên chiều lòng thí chủ rồi cho đặt trong ngôi chùa mà không ý thức được tác hại phản cảm của nó.”Hòa thượng Thích Bảo Nghiêm cho biết.
Về một số ý kiến cho rằng cho sư tử đá kiểu Trung Quốc vào chùa là bởi vì sư tử có liên quan đến Phật giáo, Hòa thượng Thích Bảo Nghiêm khẳng định đây là một sự nhầm lẫn. Hòa thượng giải thích rằng, nơi các nhà sư thuyết pháp được gọi là tòa sư tử - một tên gọi chứ không hề có một con sư tử bằng đá cụ thể nào ở đó cả. Trong kinh Phật dạy rằng các vị sư thuyết pháp như tiếng rống sư tử. Tức là nói các điều mạnh để làm điều xấu bị át đi, mang những điều lành đến cho mọi người.
Hòa thượng Thích Bảo Nghiêm cho biết về phía Phật giáo sẽ có ý kiến với các bộ, ban, ngành chức năng và Ban Phật giáo các tỉnh về hiện tượng này. Ở đâu chùa nào có đặt tượng sư tử đá thì sẽ có ý kiến với các vị sư ở chùa đó. “Chùa triền là nơi thờ tự tôn nghiêm, ngoài bốn con vật linh là Long, Ly, Quy, Phượng thì không nên xuất hiện những linh vật khác không phù hợp với văn hóa truyền thống. Phải giữ gìn bản sắc văn hóa của dân tộc.” – Hòa thượng Thích Bảo Nghiêm nói.
Trước vấn đề này, ông Lê Như Tiến, Phó Chủ nhiệm Ủy ban Văn hóa, Giáo dục, Thanh niên, Thiếu niên và Nhi đồng của Quốc hội cho biết: Ủy ban sẽ có văn bản kiến nghị với các cơ quan chức năng kiểm tra, thanh tra và khuyến nghị những cơ sở, đơn vị thờ tự hay chùa chiền… mà có những con sư tử đá ấy thì nên bỏ, thay vào đó là những linh vật Việt Nam.
“Những nghiên cứu của các nhà khoa học, phản ánh tử các cơ quan ngôn luận… sẽ là những kênh thông tin để Ủy ban xem xét. Nếu qua kiểm tra thấy đúng có hiện tượng này chúng tôi sẽ có văn bản kiến nghị. Đây sẽ là cơ sở pháp lý để những cơ quan chịu sự kiểm soát của Ủy ban thực hiện.” - ông Lê Như Tiến khăng định.
Bên cạnh đó, ông Tiến cũng cho rằng cần có hướng dẫn, định hướng cụ thể cho các nghệ nhân, thợ thủ công, những người đang trực tiếp sản xuất những sản phẩm sư tử đá ngoại lai hiểu và phân biệt được đâu là sư tử đá Trung Quốc linh vật canh mộ và đâu là sư tử đá Việt Nam biểu trưng cho sức mạnh Phật giáo.
Còn tại các công sở, khách sạn hay nhà dân việc sử dụng tượng sư tử đá trước một cách tùy tiện tưởng như không mấy ảnh hưởng nhưng đó lại tiềm tàng một nguy cơ xấu do sự thiếu kiến thức văn hóa.
Người Việt cần chung tay giữ gìn bản sắc văn hóa của dân tộc mình, văn hóa nước Việt. Trước khi sử dụng một biểu tượng gì, nên chăng hãy tìm hiểu kỹ lưỡng để tránh vừa mất tiền vừa nhận về những tác dụng không như ý lại ảnh hưởng không tốt đến văn hóa truyền thống dân tộc./.