Thứ Sáu, 29 tháng 1, 2016

Gặp 10 tỷ phú “tuổi trẻ tài cao” dưới 30 tuổi

Dân trí Đôi khi những người thành đạt nhất trên thế giới đã phải bắt đầu từ những hành trình khiêm tốn ở độ tuổi rất trẻ. Cách thức của họ khác với những vị tỷ phú nhiều tuổi, phấn đấu nhiều năm để có được thành công. Họ ở độ tuổi “la cà, uống cà phê”nhưng chỉ cần 1 ý tưởng hay đã trở thành tỷ phú.

Dưới đây là câu chuyện thành công của những chàng trai trẻ đã làm nên những điều to lớn.
1. Mark Zuckerberg
Mark Elliot Zuckerberg, chàng trai người Mỹ nổi tiếng, khởi nghiệp với internet, hiện đang sở hữu khối tài sản 16,8 tỷ đô la. Anh là người đồng sáng lập ra Facebook – mạng xã hội nổi tiếng trên khắp thế giới. Hiện tại, Zuckerberg là Chủ tịch kiêm Giám đốc điều hành của Facebook. Tính đến năm 2013, tài sản cá nhân của Mark ước tính vào khoảng 16,8 tỷ đô. Anh trở thành tỷ phú ở tuổi 23, có tên trong danh sách 100 người giàu nhất và có ảnh hưởng nhất thế giới do tạp chí Time bầu chọn.
2. Scott Duncan
Scott Duncan, con trai độc của Dan Ducan, đồng sáng lập Công ty Hợp danh hữu hạn Enterprise Products Partners chuyên về dầu và khí đốt. Sau khi cha anh qua đời ở tuổi 77, Scott nhận tài sản kế thừa 3,1 tỷ đô la. Scott Duncan còn là tỷ phú Mỹ đầu tiên không phải đóng thuế di sản, do lỗ hổng trong luật kế thừa di sản. Tính đến năm 2013, tài sản của anh chàng này vào khoảng 5,1 tỷ đô la.
3. Dustin Moskovitz
Dustin Moskovitz là một trong những người đồng sáng lập ra Facebook cùng Mark Zuckerberg, điều này đồng nghĩa anh chàng sở hữu 3,8 tỷ đô la. Năm 2008, anh lại đồng sáng lập ra Asana (Ứng dụng quản lý công việc) cùng Justin Rosenstein.  Anh trở thành tỷ phú vì sở hữu 7,7% cổ phần tại Facebook. Dustin theo học Đại học Harvard chuyên ngành kinh tế trước khi gặp Zuckerberg tại Palo Alto và khởi đầu với dự án Facebook thành công hiện nay.
4. Eduardo Saverin
Eduardo Luiz Saverin là nhà đầu tư, khởi nghiệp với internet đang sở hữu 2,2 tỷ đô la. Saverin cũng là một trong những người sáng lập ra Facebook, sau những kiện cáo với Mark Zuckerberg, anh chỉ còn sở hữu 5% cổ phần tại Facebook. Hiện Eduardo cũng đang đầu tư vào trang web Qwiki và dịch vụ thanh toán trực tuyến Jumio.
5. Albert von Thurn und Taxis
Albert là một quý tộc người Đức, anh chàng sớm nằm trong danh sách những tỷ phú trẻ nhất thế giới kể từ khi cha anh mất vào năm 1990. Albert hiện đang sở hữu khoảng 1,5 tỷ đô la. Mẹ của anh cũng rất nổi tiếng trên các phương tiện truyền thông và là “chìa khóa” trong việc kiểm soát tài sản của chồng cho đến khi Albert đủ tuổi quản lý. Anh có 2 chị gái là Maria Theresia và Elisabeth.
6. Adam D'Angelo
Adam D'Angelo là người đồng sáng lập kiêm giám đốc điều hành của Quora, một chợ trực tuyến chia sẻ tri thức. Anh sở hữu khoảng 700 triệu đô la. Trước đó, anh cũng đã từng làm Giám đốc Công nghệ cho Facebook. D'Angelo là sinh viên Học viện Công nghệ California, người đứng thứ tám trong cuộc thi Computing Olympiad, và là một trong những người vào chung kết trong Thử thách Topcoder Collegiate. Tạp chí Fortune bầu chọn anh chàng này là một trong những nhân vật thông minh nhất về công nghệ.
7. Drew Houston
Drew Houston là người đồng sáng lập kiêm giám đốc điều hành của Dropbox (dịch vụ sao lưu và lưu trữ trực tuyến) với khối tài sản 600 triệu đô la. Anh tốt nghiệp Học viện Công nghệ Massachusetts với chứng chỉ Khoa học Máy tính. Drew sớm làm việc với các dự án Bit9, Accolade và Hubspot trước khi bắt đầu bắt tay làm Dropbox. Dự án khởi nghiệp Dropbox nhanh chóng thành công và là một trong những dự án đầu tư thành công nhất của công ty đầu tư mạo hiểm "Y Combinator".
8. Chris Hughes
Chris Hughes là một trong những người đồng sáng lập Facebook cùng Mark Zuckerberg, và cũng là một tay khởi nghiệp người Mỹ. Anh chàng hiện đang có khối tài sản 500 triệu đô la. Chris còn là Tổng biên tập của tờ The New Republic sau khi mua tạp chí này năm 2012. Anh có bằng cử nhân Nghệ thuật Lịch sử và Văn học tại trường Đại học Harvard. Anh chàng còn đứng ra xây dựng chiến dịch tranh cử của tổng thống Barack Obama năm 2008 trực tuyến trên website My.BarackObama.com
9. Kevin Systrom
Kevin Systrom được biết đến là người sáng lập ra Instagram, ứng dụng chia sẻ ảnh nổi tiếng. Anh còn là một tay khởi nghiệp và kĩ sư phần mềm đang sở hữu 470 triệu đô la. Hiện anh đã tốt nghiệp bằng cử nhân Quản lý Khoa học và Kĩ thuật của trường Đại học Stanford. Systrom bán lại Instagram cho Facebook với tổng giá trị 715 triệu đô la. Anh còn được biết đến là người có kinh nghiệm làm việc tại các công ty lớn như Google và Twitter.
10. Arash Ferdowsi
Arash Ferdowsi là Giám đốc kĩ thuật của Dropbox (dịch vụ sao lưu và lưu trữ trực tuyến). Anh quyết định nghỉ ở Học viện Công nghệ Massachusetts để tập trung vào việc kinh doanh. Tạp chí Inc. và Fortune đã cho tên anh vào danh sách “Những doanh nhân hàng đầu”. Arash còn là người “có duyên” khi nhận được vốn từ rất nhiều quỹ đầu mạo hiểm như Y Combinator, Accel Partners, Sequoia Capital... Hiện anh đang sở hữu hơn 400 triệu đô la.
T.N

Thứ Tư, 27 tháng 1, 2016

Vì sao học sinh bây giờ ít đọc sách?

Vì sao học sinh bây giờ ít đọc sách?

Dân trí Ai cũng biết sách có một vai trò quan trọng trong việc hình thành tri thức, nhân cách cho mỗi con người, nhất là đối với các em học sinh khi đang ngồi trên ghế nhà trường. Nhưng trên thực tế, học sinh ngày nay rất ít đọc sách, thờ ơ với sách. Vì sao vậy, có phải là các em không yêu sách?
 >> Tăng cường văn hóa đọc trong nhà trường
 >> Đọc sách - cây cầu kết nối trẻ với môn Tập làm văn
 >> Học sinh thiếu kỹ năng sống do ít đọc sách

Thứ nhất, muốn học sinh ham đọc sách thì trước hết chúng ta phải tạo cho các em có thói quen yêu sách và tiếp cận với sách báo từ nhỏ. Nhưng, thử hỏi trong gia đình cha mẹ, ông bà đã hướng cho con em mình thói quen đọc sách hay chưa?
Nhiều gia đình cứ mải mê với chuyện cơm áo gạo tiền, rồi ngay từ khi các em còn nhỏ đã định hướng cho con đi theo các môn tự nhiên để sau này ra trường dễ xin việc và có nhiều tiền. Nhiều cha mẹ còn định kiến với con cái khi các em say mê với những tờ báo hay quyển sách trên tay bởi cho đó là điều viển vông, thiếu thực tế...
Chính từ những suy nghĩ như vậy nên bây giờ vào các gia đình ta vẫn thường thấy cha mẹ sắm cho con em mình đồ chơi hiện đại, đắt tiền để chơi hoặc các em cứ cắm cúi vào các game online trên điện thoại của cha mẹ. Trong khi đó lại rất hiếm những gia đình có tủ sách. Còn với các gia đình làm nông thì do điều kiện kinh tế còn khó khăn và cũng ít biết được những giá trị của sách, hoặc có biết nhưng cũng “lực bất tòng tâm” vì sách bây giờ có giá cao quá.
Thứ hai là thư viện nhà trường hiện nay quá thừa nhưng lại rất thiếu sách. Cái thừa là phần lớn sách trong thư viện là sách giáo khoa được cấp về (học sinh không có nhu cầu về sách này), còn lại một số đầu sách thì không phù hợp với lứa tuổi học sinh, hoặc không có liên quan, các em dù có đọc nhưng chưa chắc có thể hiểu được (bởi nhiều sách nghiên cứu). Trong khi những đầu sách dành cho tuổi mới lớn, sách khám phá về khoa học, lịch sử lại ít hoặc không có. Các thư viện nhà trường chưa chú ý đến các đầu sách hữu ích phục vụ cho văn hóa đọc của các em học sinh. Phần lớn sách có ở thư viện hiện nay là sách… từ trên cấp về. Mà sách cấp về thì mục đích của người mua và cấp không dễ gì phù hợp với học sinh và thầy cô giáo!
Thứ ba là hiện nay các đầu sách xuất bản có số lượng rất ít nhưng giá lại quá cao. Sách viết cho thiếu nhi không nhiều và phần lớn viết theo đơn đặt hàng nên nội dung các cuốn sách chưa cuốn hút được các em. Thỉnh thoảng ta vẫn bắt gặp những cuốn sách viết và xuất bản cho thiếu nhi, cho lứa tuổi học trò nhưng lại chạy theo thị hiếu thị trường, quá nhiều ngôn ngữ, hình ảnh bạo lực và nhạy cảm…
Thứ tư là hiện nay giới trẻ có rất nhiều kênh thông tin để giải trí, mạng Intenet được lắp đặt rộng rãi, báo điện tử ra đời nhiều, mạng xã hội đã thu hút giới trẻ nên một bộ phận học sinh, sinh viên quen dần với thói quen đọc tin tức trên mạng. Những thông tin mới, cập nhật được những vấn đề thời sự, ít tốn kém và phù hợp với lứa tuổi.
Hướng học sinh đến với văn hóa đọc trước hết cần tạo cho các em niềm say mê đọc sách từ nhỏ. Cha mẹ hãy tìm và hướng cho các em loại sách phù hợp với lứa tuổi. Thư viện nhà trường cần được đầu tư về phòng ốc, sách báo đúng nghĩa, khuyến khích các em đến đọc sách. Thầy cô giảng dạy cần khuyến khích những bài viết sáng tạo, hướng các em tìm tòi qua sách báo, tài liệu. Xã hội cần định hướng và xuất bản những đầu sách hay… Đó là những cách tốt để giúp các em tiếp cận tri thức, nâng cao chất lượng học tập, đạo đức của học sinh trong nhà trường mà lại hạn chế được các trò chơi vô bổ khác trong giới trẻ hiện nay.
Nguyễn Cao

Thứ Hai, 25 tháng 1, 2016

Khác+ lạ

Vì sao Nhật Bản không cho trẻ nghỉ học khi rét 2 độ C?

Hôm nay 25/1, nhiều trường tiểu học ở Hà Nội cho trẻ em nghỉ học vì nhiệt độ xuống dưới 10 độ C. Nhật Bản cũng đang hứng chịu đợt rét kỉ lục nhưng trái lại, các em học sinh vẫn mặc… quần đùi đến trường.
Hiện nay, nhiệt độ ở thủ đô Tokyo ghi nhận được ở mức dưới 4 độ C, trời rất rét dù có nắng. Tuy nhiên, các em học sinh kể cả trẻ nhỏ vẫn đi học bình thường. Truyền thống và văn hóa mặc quần đùi bất chấp giá rét của Nhật Bản là một điều lạ với nhiều quốc gia trên thế giới. Do đâu mà cha mẹ Nhật quyết định cho con em mình mặc “phong phanh” đến trường như vậy?
học sinh Nhật Bản, rét đậm, học sinh nghỉ học
Trẻ em Nhật nô đùa trong nắng dù thời tiết đang là 4 độ C (Ảnh chụp ngày 25/1).
Cha mẹ Nhật Bản quan niệm, thời tiết càng giá rét, trẻ em càng phải hoạt động thể chất nhiều để tăng cường sức đề kháng. Việc trẻ em Nhật cởi trần, chạy giữa giá rét mùa đông ở mức 2,3 độ là điều không còn xa lạ ở xứ sở Mặt trời mọc.
Mặc quần đùi trong mùa đông
Trẻ em Nhật đến trường và mặc những chiếc quần đùi trong mùa đông, bất chấp thời tiết giá rét thế nào là hình ảnh thường xuất hiện trong cuộc sống hằng ngày. Nhiều cha mẹ Trung Quốc lần đầu sang Nhật sinh sống, gửi con ở trường mẫu giáo đã rất lo lắng khi thấy tất cả con em mình đều mặc quần cộc đi học. Họ cho rằng con trẻ không thể chịu đựng nổi giá rét của mùa đông nước Nhật.
học sinh Nhật Bản, rét đậm, học sinh nghỉ học
Mặc quần đùi đi học bất chấp thời tiết là một nét văn hóa ở Nhật Bản.
Tuy nhiên, khi được hỏi, các bậc cha mẹ Nhật đều trả lời: “Dĩ nhiên là con sẽ bị ốm rồi. Mục đích của trẻ con đi học là để bị cảm lạnh và bị ốm”. Sau khi trải qua được thử thách đầu đời này, các em sẽ có sức đề kháng hơn hẳn những bạn đồng trang lứa từ các quốc gia khác.
Cởi trần chạy giữa giá rét
Cha mẹ Nhật quan niệm, thời tiết càng khắc nghiệt, con người càng dễ mắc bệnh do ít vận động thể chất. Chính vì vậy, ngay từ khi còn nhỏ, trẻ em Nhật đã được hướng tới một cuộc sống dồi dào các hoạt động thể chất, đặc biệt là đi bộ và chạy bộ.
học sinh Nhật Bản, rét đậm, học sinh nghỉ học
Hô vang quyết tâm vượt qua giá rét.
Ban đầu, các bậc cha mẹ chia nhỏ quãng đường từ 10m, 20m, 100m rồi tăng dần theo thời gian để phù hợp với giai đoạn phát triển của các em. Những đoạn đường đi bộ ít khi bằng phẳng mà thường gồ ghề, nhiều sỏi đá để tăng tính thử thách. Các hội thảo, chuyên đề về đi bộ, chạy bộ, phương pháp nuôi con được tổ chức thường xuyên giúp các bậc phụ huynh có cái nhìn và đánh giá đúng đắn nhất về cách nuôi con qua chạy bộ và đi bộ.
Thông thường, trẻ em cấp 1 ở Nhật có thể leo núi 4 giờ đồng hồ là chuyện rất bình thường. Ở trường các câu lạc bộ về đi bộ, leo núi, chạy bộ cũng là một nét văn hóa hình thành từ lâu ở xứ sở Mặt trời mọc.
học sinh Nhật Bản, rét đậm, học sinh nghỉ học
Các bài tập chạy bộ, đi bộ thường được trường học tổ chức cho các em tham gia.
Trẻ em mẫu giáo được rèn luyện mặc quần cộc trong mùa đông nên sức đề kháng được rèn luyện ngay từ nhỏ. Trong tiết trời giá rét từ 2-5 độ C, các em có thể thoải mái nô đùa, nghịch ngợm mà không lo mắc các chứng cảm lạnh, viêm đường hô hấp do được rèn luyện mỗi ngày.
Các hội thao với hình ảnh các em nhỏ cởi trần, chạy bộ trong mùa đông giá rét, vừa chạy vừa hô câu khẩu hiệu thể hiện quyết tâm là điều khiến nhiều người không khỏi ngạc nhiên khi tới Nhật Bản. Giáo dục thể chất là một phần quan trọng được bố mẹ, thầy cô giáo định hướng cho các em ngay từ khi lọt lòng.

Thứ Sáu, 22 tháng 1, 2016

Nguồn gốc tên các tháng trong tiếng Anh

Tháng một đặt theo tên vị thần của người La Mã, trong khi tháng 7 được đặt theo tên vị lãnh đạo nổi tiếng nhất thời này là Julius Caesar.
nguon-goc-ten-cac-thang-trong-tieng-anh
January (tháng một)
Janus là một vị thần trong quan niệm của người La Mã xưa, quản lý sự khởi đầu và quá trình chuyển đổi nên tên của ông được đặt để bắt đầu một năm mới. Vị thần này có 2 khuôn mặt để nhìn về quá khứ và tương lai nên trong tiếng Anh còn có khái niệm khác liên quan tới ông là "Janus word" (những từ có 2 nghĩa đối lập).
February (tháng 2)
Tháng duy nhất có dưới 30 ngày của năm bắt nguồn từ februarius trong tiếng Latin. Theo các tài liệu cổ, februarius có gốc từ februum, một thứ dùng trong các nghi lễ tẩy uế xưa diễn ra vào ngày 15/2 hàng năm.
March (tháng 3)
Mỗi tháng 3, người La Mã thường tổ chức vài lễ hội để chuẩn bị cho các cuộc chiến và tôn vinh Mars, vị thần chiến tranh của họ. Đó cũng là lý do tháng 3 mang tên March.
April (tháng 4)
Từ tiếng Anh April có gốc từ chữ Aprillis trong tiếng Latin, là tháng tư trong lịch của La Mã cổ đại. Còn trong tiếng Anh cổ, April đôi khi được gọi là Eastermonab (tháng Phục sinh, thời điểm thường dùng để tưởng niệm cái chết và sự phục sinh của Chúa Jesus theo quan niệm của người Kitô giáo).
May (tháng 5)
Tên gọi của tháng được đặt theo tên nữ thần Maia của Hy Lạp. Bà là con của Atlas và mẹ của thần bảo hộ Hermes. Maia thường được nhắc tới như nữ thần của Trái đất và đây được xem là lý do chính của việc tên bà được đặt cho tháng 5, một trong những tháng mùa xuân.
June (tháng 6)
Rời khỏi khi Hy Lạp, nguồn gốc tên các tháng của tiếng Anh lại quay về với đế chế La Mã khi June chính là tên đặt theo vị thần cổ Juno, vợ "Vua của các vị thần" Jupiter (người cai quản bầu trời và sấm sét, tương tự Zeus trong thần thoại Hy Lạp). Juno đồng thời là nữ thần của hôn nhân và sinh nở.
July (tháng 7)
Julius Caesar, lãnh tụ nổi tiếng nhất của Cộng hòa La Mã cổ đại là người trần và nhân vật có thật trong lịch sử đầu tiên được lấy tên để đặt cho một tháng trong năm. Sau khi ông qua đời vào năm 44 trước Công nguyên, tháng ông sinh ra được mang tên July. Trước khi đổi tên, tháng này được gọi là Quintilis (trong tiếng Anh là Quintile, có nghĩa "ngũ phân vị").
August (tháng 8)
nguon-goc-ten-cac-thang-trong-tieng-anh-1
Năm 8 trước Công nguyên, tháng Sextilis (thứ sáu) được đổi tên thành August, theo tên của Augustus, Hoàng đế đầu tiên cai trị đế chế La Mã (qua đời năm 14 trước Công nguyên). Augustus thực chất là một danh xưng sau khi trở thành Hoàng đế của Gaius Octavius (hay Gaius Julius Caesar Octavianus), người kế thừa duy nhất của Caesar. Danh xưng này có nghĩa "đáng tôn kính".
September (tháng 9)
Septem (có nghĩa "thứ bảy") trong tiếng Latin là tháng tiếp theo củaQuintilis và Sextilis. Kể từ tháng 9 trở đi trong lịch đương đại, các tháng sẽ theo thứ tự như sau: tháng 9 (hiện nay) là tháng thứ 7 trong lịch 10 tháng của La Mã cổ đại (lịch này bắt đầu từ tháng 3).
October (tháng 10)
Từ Latin Octo có nghĩa là "thứ 8", tức tháng thứ 8 trong 10 tháng của một năm. Vào khoảng năm 713 trước Công nguyên, người ta đã thêm 2 tháng vào lịch trong năm và bắt đầu từ năm 153 trước Công nguyên, tháng một được chọn là tháng khởi đầu năm mới.
November (tháng 11)
Novem là "thứ 9" (tiếng Latin).
December (tháng 12)
Tháng cuối cùng trong năm hiện tại là tháng decem (thứ 10) của người La Mã xưa.
Hải Khanh (theo Oxford Dictionaries Blog)

Tiết lộ rợn người của chủ buôn hoa quả Trung Quốc 15 năm

 "Dù không dám ăn một miếng, song, do ngày nào cũng phải dùng tay nhặt hoa quả cân bán cho khách nên móng tay bị biến dạng xù xì giống như bị cho vào lửa đốt cháy dở, còn 10 đầu ngón tay thì vàng ố,... Giờ đây, cả hai vợ chồng tôi luôn phải đeo găng tay cao su mỗi khi cầm nắm các loại hoa quả Trung Quốc để tránh phải sờ trực tiếp vào chúng".
Đó là câu chuyện của chị Nguyễn Thị Thoa quê ở Vĩnh Tường làm nghề bán hoa quả tại một khu chợ tự phát phục vụ công nhân ở khu công nghiệp Khai Quang (Vĩnh Yên, Vĩnh Phúc).
Xây nhà lầu, sắm xe ô tô nhờ buôn hoa quả Tàu
Chị Thoa kể, từ năm 2.000), cả hai vợ chồng chị đi buôn hoa quả về các chợ tại địa phương để bán lẻ kiếm lãi 100.000-200.000 đồng/ngày. Theo chị, vào thời điểm đó ngày kiếm được từng đó tiền là đã hơn rất nhiều so với việc ở nhà cấy lúa, trồng rau.
Ngày nào cũng như ngày nào, 3-4h sáng, hai vợ chồng chị đi xe máy ra chợ Thổ Tang hay khu vực buôn dưa hấu ở Đại Đồng (Vĩnh Tường) lấy hàng về bán. Lúc đó, hàng bán chạy, thường chỉ bán trong vòng buổi sáng, đến buổi chiều đã hết hàng và được nghỉ ngơi.
Hoa quả, hoa quả Trung Quốc, buôn bán, thu lãi, xây nhà lầu, ngón tay ố vàng, móng tay biến dạng, tiết lộ sốc, hoa-quả, hoa-quả-trung-quốc, buôn-bán, thu-lãi, xây-nhà-lầu, ngón-tay-ố-vàng, móng-tay-biến-dạng, tiết-lộ-sốc
Nhờ buôn hoa quả Trung Quốc mà nhiều người kiếm được tiền tỷ, xây được nhà lầu
Thấy thế, hai vợ chồng chị lại tiếp tục lấy buôn thêm các mặt hàng hoa quả khác để bán kèm vào và dần dần chuyển hẳn sang các loại hoa quả của Trung Quốc bởi giá khá rẻ, chỉ khoảng vài ngàn đồng/kg, loại đắt nhất cũng chỉ tầm 10.000-15.000 đồng/kg. Với mức giá đó thì rất hợp với túi tiền dân quê. Trong khi đó, Thổ Tang lại là thủ phủ của các loại hoa quả Trung Quốc giá rẻ, lấy bao nhiêu có bấy nhiêu, nguồn hàng không bao giờ khan hiếm.
"Buôn hoa quả Trung Quốc, mỗi ngày hai vợ chồng tôi thường bán hết từ 3-5 tạ hoa quả các loại, trung bình thu lãi nửa triệu đồng/ngày, có hôm hàng bán chạy, hoa quả bị thối hỏng ít còn lãi cả triệu đồng”. Chị Thoa cho biết, chỉ cần đi buôn bán hoa quả Trung Quốc một tháng đã bằng cả năm ở nhà làm ruộng mà còn không phải chân lấm tay bùn.
Chị Thoa khoe, cũng nhờ vào buôn bán hoa quả Trung Quốc mà năm 2008 hai vợ chồng chị đã xây được căn nhà hai tầng khang trang rộng gần 100m2 với đủ trang thiết bị tiện nghi. Đến năm 2010, cả hai vợ chồng tiếp tục đầu tư tiền mua hẳn một chiếc xe ô tô tải loại nhỏ phục vụ cho việc đánh hoa quả từ chợ Thổ Tang về khu chợ tự phát ở khu công nghiệp Khai Quang chuyên bán cho công nhân. Theo đó, cứ “mùa nào áo ấy” hai vợ chồng đánh xe ra chợ Thổ Tang nhập hoa quả với số lượng hàng tấn mỗi ngày.
Hoa quả, hoa quả Trung Quốc, buôn bán, thu lãi, xây nhà lầu, ngón tay ố vàng, móng tay biến dạng, tiết lộ sốc, hoa-quả, hoa-quả-trung-quốc, buôn-bán, thu-lãi, xây-nhà-lầu, ngón-tay-ố-vàng, móng-tay-biến-dạng, tiết-lộ-sốc
Nhưng nhiều người cũng phải khiếp sợ với những thứ hóa chất được ủ ướp trong hoa quả Trung Quốc và họ phải đeo găng tay đi bán để tránh tiếp xúc trực tiếp với loại hoa quả này
“Ở chợ bán cho công nhân này chỉ bán lúc sáng vào lúc chiều tối (giờ công nhân tan ca), song, hàng bán chạy lắm, cả ngàn công nhân đổ ra đây mua hoa quả. Mà công nhân thu nhập không cao nên hoa quả càng rẻ càng dễ bán chứ họ không như dân thành phố, sợ hoa quả Trung Quốc đâu”, chị nói.
Mỗi ngày hai vợ chồng chị bán hết khoảng 1,5-2 tấn hoa quả Trung Quốc bao gồm các loại như: lê, táo, nho, quýt,... Và khoản lãi thu về cũng phải được 1,5-3 triệu đồng/ngày.
Và cái giá phải trả
Sau khoản lãi khổng lồ mà vợ chồng chị Thoa kiếm được nhờ vào công việc buôn bán hoa quả Trung Quốc, vợ chồng chị dường như cũng đang phải trả cái giá khá đắt.
Chị Thoa kể, 15 năm trời đi bán hoa quả Trung Quốc nhưng gia đình chị chưa bao giờ dám ăn dù chỉ một quả bởi chính chị cũng không biết được chúng độc hại đến cỡ nào. Chỉ thấy, sau hơn 10 năm tiếp xúc với thứ hoa quả Trung Quốc này (chọn hoa quả và cân hoa quả cho khách) trực tiếp bằng tay mà giờ đây nhìn vào đôi bàn tay của cả hai vợ chồng chị ai cũng thấy chúng không còn bình thường như trước nữa.
“Cả bàn tay và nhất là 10 đầu ngón tay tự nhiên cứ bị vàng ố, còn móng tay thì bị biến dạng xù xì hết cả lên giống như bị cho vào lửa đốt cháy dở”.
Theo chị Hoa, công việc buôn bán kiếm cơm cho gia đình không thể bỏ được nên 3 năm nay, thay vì cầm nắm trực tiếp, cả hai vợ chồng đều phải đeo loại găng tay cao su mỗi khi chọn hoa quả cân bán cho khách để bảo vệ đôi bàn tay mình.
“Người ngoài nhìn thấy hai vợ chồng tôi đeo găng tay khi bán hoa quả thường nghĩ vợ chồng tôi sợ bẩn nên làm vậy chứ chẳng ai ngờ rằng chính vì sợ tiếp xúc với thứ hoa quả này nên mới phải đeo găng tay". chị Thoa nói thêm.
Ngoài ra, chị Thoa cũng cho hay, hai vợ chồng chị vẫn giữ nghề buôn hoa quả kiếm cơm, song, thay vì buôn hàng Trung Quốc, cả hai đều quyết định chuyển dần sang buôn bán hoa quả của Việt Nam vì chính hai vợ chồng chị cũng cảm thấy sợ với các loại hoa quả Trung Quốc.
Bảo Phương

Thứ Hai, 18 tháng 1, 2016

Phân biệt các công trình kiến trúc tín ngưỡng

Phân biệt: Đền, Miếu, Nghè, Điện, Phủ, Quán, Am ?

Thảo luận trong 'Tin phật giáo mỗi ngày'

Nhìn chung, hầu hết các di tích kiến trúc còn lại thường là nơi thờ phụng các thần linh. Có nghĩa là đều gắn với tôn giáo, tín ngưỡng, và tuỳ theo đối tượng được thờ mà có tên gọi khác nhau.

  1. ĐỀN ?

    Là nơi thờ Thánh hoặc những nhân vật lịch sử đã được thần thánh hoá. Đền có nhiều dạng. Loại hình to lớn về cả mặt bằng lẫn ý nghĩa, có thể kể tới như đền Hùng, đền Gióng, đền Vua Đinh, vua Lê, đền Lý Bát Đế, đền Kiếp Bạc... Các đền thờ thần linh dân dã như đền Độc Cước cũng có khi đền gắn với việc thờ các thần linh hoặc những nhân vật của địa phương được thiêng hoá.


    Ảnh minh họa: Đền Kiếp Bạc

    MIẾU ?

    Thường là ngôi đền nhỏ như Miếu Thổ Địa, Miếu Cô, Miếu Cậu... Nhìn chung không phải là nơi thờ thần linh có vai trò to lớn. Tuy nhiên trong một vài trường hợp cụ thể có thể thấy Miếu là một kiến trúc khá lớn, đôi khi chiếm một diện tích mặt bằng đáng kể, ví như Văn Miếu, Võ Miếu. (Miếu xuất hiện ở nước ta vào thế kỷ XI).


    Ảnh minh họa: Miếu Bà Chúa Xứ Núi Sam

    NGHÈ ?

    Một hình thức của đền miếu, thờ thần thánh. Đây là kiến trúc thường có mối quan hệ chặt chẽ với một di tích trung tâm nào đó. Nghè có khi thờ thành hoàng làng ở làng nhỏ, được tách ra từ làng gốc như Nghè Hải Triều (Cẩm Giàng – Hải Dương), cũng có thể là một ngôi đền nhỏ của một thần trong xã nhằm thích ứng với dân sở tại để tiện việc sinh hoạt tâm linh khi ngôi đền chính khó đáp ứng được nhu cầu thờ cúng thường nhật, như Nghè ở Trường Yên là một kiến trúc phụ của đền vua Đinh (hiện nay mới tìm được ngôi nghè cổ nhất từ thế kỷ XVII).


    Ảnh minh họa: Nghè ở Trường Yên là một kiến trúc phụ của đền vua Đinh

    ĐIỆN ?

    Là một hình thức của đền, nơi thờ thánh trong tín ngưỡng dân dã Việt. Điện phổ biến thờ mẫu hoặc các thần nổi tiếng (Thánh Trần). Điện có thể của cộng đồng hoặc tư nhân. Trên bàn thờ thường có ngai, bài vị, khám, tượng chư vị thánh thần và các đồ thờ khác: tam sơn, bát hương, cây nến, đài, lọ hoa, vàng mã,... cũng có khi là nơi làm việc của các vị vua chúa như điện Diên Hồng, điện Thái Hòa, điện Cần Chánh (tìm được dấu vết điện thờ sớm nhất còn lại từ thế kỷ XVIII).


    Ảnh minh họa: Điện Thái Hòa (Hoàng thành Huế)

    PHỦ ?

    Thường là nơi thờ mẫu, Phủ Giầy, Phủ Tây Hồ,... một số nơi thờ tự (không nhất thiết thờ Mẫu) ở Thanh Hóa cũng gọi đền là Phủ. Suy cho cùng phủ là một nơi thờ tự thánh mẫu khá sầm uất, mang tính chất trung tâm của cả một vùng lớn vượt ra ngoài phạm vi địa phương, thu hút tín đồ khắp nơi đến hành hương (tương tự như chốn Tổ của sơn môn đạo Phật). Ngôi phủ sớm nhất còn lại hiện biết là điện thờ các thần nữ nhân ở chùa Bút Tháp có niên đại vào giữa Thế kỷ XVII.


    Ảnh minh họa: Phủ Tây Hồ​
    Quán ?

    Một dạng đền gắn với đạo Lão (Đạo giáo). Tùy theo từng thờ mà có các dạng thức khác nhau. Vào các thế kỷ XI và XIV đạo Lão ở Việt nặng xu hướng thần tiên nên điện thờ thực chất giống như của một đền thờ vị thần thánh.

    Như Bích Câu đạo quán thờ Tú Uyên, rồi đền thờ Từ Thức... Sang tới thế kỷ XVI và XVII, sự khủng hoảng của Nho giáo đã đẩy một số nhà Nho và một bộ phận dân chúng quan tâm nhiều tới Lão giáo, và điện thờ đạo Lão có nhiều sự phát triển mới, với việc thờ cúng các thần linh cơ bản theo Trung Hoa. Đó là Tam thanh (Nguyên Thủy Thiên Tôn, Linh Bảo Đạo Quân, Thái Thượng Lão Quân), Ngũ Nhạc mà nổi lên với Đông Phương Sóc và Tây Vương Mẫu, rồi Thánh Phụ, Thánh Mẫu. Cửu Diệu Tinh Quân (Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ, Mặt Trời, Mặt Trăng, Hồ phủ, Kế đô) đồng thời trên chính điện cũng có cả tượng của Hoàng Quân giáo chủ (Ngọc Hoàng) - Có thể kể tới các quán điển hình như: Hưng Thánh Quán, Lâm Dương Quán, Hội Linh Quán, Linh Tiên Quán... đều ở Hà Tây.


    Ảnh minh họa: Bích Câu đạo quán​

    AM ?

    Hiện được coi là một kiến trúc nhỏ thờ Phật. Gốc của Am được nghĩ tới từ Trung Quốc, được mô tả như ngôi nhà nhỏ, lợp lá, dùng Làm nơi ở của con cái chịu tang cha mẹ, về sau đổi kết cấu với mái tròn, lợp lá, làm nơi ở và nơi đọc sách của văn nhân. Từ đời Đường, Am là nơi tu hành và thờ Phật của ni cô đặt trong vườn tư gia. Với người Việt, Am là nơi thờ Phật (Hương Hải am tức Chùa Thầy, Thọ Am tức Chùa Đậu - Hà Tây...) cũng có khi là ngôi miếu nhỏ thờ thần linh của xóm làng - Vào thế kỷ XV (thời Lê sơ) là nơi ở tĩnh mịch để đọc sách làm thơ của văn nhân.


    Ảnh minh họa: Hương Hải Am (Chùa Thầy)​

Thứ Sáu, 1 tháng 1, 2016

Bữa ăn là cơ hội tạo ra một thế giới chia sẻ, yêu thương

Bữa ăn là cơ hội tạo ra một thế giới chia sẻ, yêu thương

10:38 27/10/2015

Nghe về một bữa ăn có đủ các thành viên trong gia đình tưởng là chuyện quá đơn giản và chẳng có ý nghĩa gì quan trọng. Nhưng thực ra nó vô cùng quan trọng.