Thứ Ba, 29 tháng 3, 2016

5 loại cây cảnh có thể hút khí độc trong nhà

5 loại cây cảnh có thể hút khí độc trong nhà

Không chỉ đem lại sự xanh mát dễ chịu, một số loại cây cảnh trồng trong nhà còn đóng vai trò như máy lọc không khí sinh học cực hiệu quả, giúp loại bỏ các chất gây ô nhiễm đe dọa sức khỏe của con người.
Vào những năm 1980, khi ngày càng có nhiều người làm việc trong các văn phòng đóng kín, ít thoáng khí, các chuyên gia y tế bắt đầu nhận ra một xu hướng đáng lo ngại: mọi người hay bị ho, đau đầu và thậm chí khó thở. Và các vấn đề dường như chỉ hết khi họ rời khỏi nơi làm việc.
Khám phá về Hội chứng bệnh văn phòng (Sick Building Syndrome) như trên là phát hiện đầu tiên về việc không khí bên trong phòng có thể chứa các chất ô nhiễm gây hại cho sức khỏe. Vì vậy, Cơ quan hàng không vũ trụ Mỹ (NASA) đã phối hợp với Hiệp hội cảnh quan của nước này để nghiên cứu xem những loại cây trồng nào hút các hạt độc hại nói trên tốt nhất.
Dưới đây là 5 loại cây cảnh được phát hiện có khả năng làm sạch không khí trong nhà tốt nhất, theo kết quả nghiên cứu của các chuyên gia Mỹ. Tất nhiên, bạn cần lưu ý rằng, việc tránh sử dụng các chất gây ô nhiễm trước tiên là cách tốt nhất để bảo vệ sức khỏe của bạn.
1. Cây lan ý (Peace Lily)
cây xanh, máy khử độc
Lan ý là loài thực vật có nguồn gốc tự nhiên ở Đông Nam Á và nhiều vùng nhiệt đới ở châu Mỹ. Cây có khả năng thấm hút các chất ô nhiễm tuyệt vời. Tuy nhiên, nếu bạn dự định trồng một chậu lan ý trong nhà hoặc văn phòng làm việc của mình, thì hãy bảo đảm rằng, cây cần được giữ ở tình trạng sạch sẽ. Lí do vì, NASA phát hiện, càng bị bám bẩn nhiều, cây càng kém trong việc hút chất gây ô nhiễm.
Lan ý có thể loại bỏ các chất sau trong không khí: amoniăc, benzen (hóa chất dùng trong nhiều loại bột giặt, hồ dán, nhựa, sơn), formaldehyde (chất có trong nhiều loại vật liệu dán tường, lớp cách nhiệt), TCE, xylene.
2. Cây cảnh thuộc chi huyết giác (Dracaena)
cây xanh, máy khử độc
Các cây huyết giác Madagascar (Dracaena Marginata), phất dụ to (Dracaena Warnecki) và phát tài (Dracaena Janet Craig) thuộc chi huyết giác, có nguồn gốc từ châu Phi, đều có khả năng làm sạch không khí. Chúng đều có khả năng loại bỏ các chất benzen, formaldehyde, TCE, toluene và xylene trong không gian đóng kín. Song, huyết giác Madagascar dường như hấp thu TCE tốt nhất. Phất dụ to hút nhiều benzen nhất, còn cây phát tài là nhà vô địch về hút thấm formaldehyde.
3. Cây thường xuân (English Ivy)
cây xanh, máy khử độc
Cây Thường xuân hay còn gọi là cây vạn niên sinh trưởng tốt trong cả môi trường nắng nóng và râm mát. Tuy nhiên, cây luôn cần được tưới nước, dưỡng ẩm đầy đủ, do khả năng chịu khô hạn kém. Ngoài khả năng thấm hút 4 chất gây ô nhiễm là benzen, carbon monoxide, formaldehyde và TCE, thường xuân này còn có thể giúp loại bỏ các chất gây dị ứng như nấm mốc và phân động vật trong nhà.
4. Cây cau cảnh (Areca palm)
cây xanh, máy khử độc
Thay vì tìm mua một máy phun ẩm, bạn có thể trồng một chậu cây cau cảnh trong nhà hoặc văn phòng làm việc của mình. Khi phát triển hết kích cỡ, loại cây cao, rậm lá này có thể làm bay hơi gần 1 lít nước vào trong không khí, giúp xoa dịu tình trạng khô gây khó chịu trong không gian đóng kín. Cây trồng này cũng thấm hút các chất độc hại như benzen, carbon monoxide, formaldehyde, TCE và xylene, mà một vài trong số chúng có thể dẫn tới nguy cơ phát triển bệnh tim, hen suyễn và nhiều vấn đề sức khỏe nghiêm trọng khác, theo nghiên cứu của NASA.
5. Cây lưỡi hổ (Mother in Law's Tongue)
cây xanh, máy khử độc
Các lá dài và sẫm màu của cây lưỡi hổ thải khí sạch vào môi trường vào ban đêm, bổ sung cho hoạt động tương tự của cây cau cảnh, vốn chủ yếu diễn ra vào ban ngày. Ngoài ra, cây lưỡi hổ còn giúp thấm các chất độc hại trong môi trường như benzen, formaldehyde và nitrogen oxide - một loại chất đốt và sản phẩm phụ của hoạt động nông nghiệp, chiếm 6% tổng các khí thải gây hiệu ứng nhà kính của Mỹ.
Tuấn Anh (theo Tech Insider)

Học sinh bây giờ hư lắm

"Học sinh bây giờ hư lắm"

Dân trí “Học sinh bây giờ hư lắm. Nhưng nói thật, đụng vào các em chẳng khác gì đụng vào ổ kiến lửa. Chúng tôi chẳng dám đánh các em, chẳng dám la mắng nặng lời... " - lời tâm sự thật lòng của một cô giáo chủ nhiệm.
 >> “Hiến kế” biện pháp hạn chế bạo lực học đường
 >> Bạo lực học đường: Có thuốc, bệnh vẫn… nặng

“Thương cho roi cho vọt, ghét cho ngọt cho bùi” là quan niệm dạy dỗ dường như đã không còn chỗ đứng trong xã hội ngày nay, đặc biệt là trong giáo dục. Nhưng dùng tình yêu thương để cảm hóa, dùng lời nói để thuyết phục, dùng nhân cách để làm tấm gương giáo dục liệu có hiệu quả trong mọi trường hợp?
Ngày nay, chúng ta nghe rất nhiều lời than thở của xã hội về thực trạng học sinh sa sút đạo đức, nhân cách. Những vụ bạo lực học đường, thậm chí là thanh toán tàn nhẫn giữa học sinh diễn ra nhan nhản. Điều đáng nói là hành động đánh đấm, chửi bới, xúc phạm nhân phẩm người khác đối với các em là chuyện bình thường, có khi còn là niềm hãnh diện bởi các em sẵn sàng chụp ảnh, quay clip công khai khắp nơi. Nhà trường không hề dạy như thế, mầm bạo lực đó từ đâu nếu không phải nó được ươm lên từ gia đình và xã hội?
Chữ “lễ” trong đạo nghĩa thầy trò chẳng còn được như xưa. Thế hệ chúng tôi ngày trước “sợ” thầy cô lắm. “Sợ” ở đây có nghĩa là chúng tôi nơm nớp lo mỗi khi đến lớp quên học bài, làm sai bị nhắc nhở và cả phạt roi, vi phạm nội qui bị mời phụ huynh. Nhưng chúng tôi thật sự kính trọng thầy cô. Thấy thầy cô từ xa đã vội cúi chào, nhường đường, nhường bước, một dạ hai vâng. Thế mà giờ đây mỗi khi đến cổng trường đón con, tôi chứng kiến hàng ngày những hành động vô lễ của các em và buồn quá đỗi.
Một giáo viên đi ngang qua, học sinh vẫn chuyện trò bình thường, tiếng xầm xì chỉ trỏ, có chăng chỉ là một vài lời thưa gửi của một vài học sinh nữ hiền ngoan. Thậm chí có em còn dám rà rà chiếc xe đạp trước bánh xe máy của cô giáo trẻ. Những người đang trực tiếp dạy dỗ các em không nhận được lòng kính trọng, sự biết ơn của các em thì chúng ta chờ đợi điều gì ở tương lai những học sinh ấy?
Nói tục chửi thề dường như là căn bệnh nan y của học sinh. Chỉ cần lắng nghe mẩu đối thoại của một nhóm học sinh trước cổng trường, ta bắt gặp quá nhiều từ “đệm”, tiếng “lóng” tục tĩu văng ra không chút ngượng miệng của mấy cô cậu đang khoác áo trắng ấy. Thế mà, khi bố mẹ đậu xe vào lại lập tức ngoan ngoãn lên xe. Có lẽ không ít ông bố bà mẹ chẳng bao giờ biết được “thói quen” ăn nói của con em mình đáng sợ đến thế nào đâu.
Vẫn biết “Nhất quỉ nhì ma, thứ ba học trò”, vẫn biết các em còn nông nổi, chưa nhận thức đầy đủ về thái độ, hành vi. Nhưng chúng ta không vin vào lí do đó để biện hộ cho những hành động vô phép, lời ăn tiếng nói mất lịch sự của học sinh. Bởi đơn giản, các em hoàn toàn biết mình sai khi cố tình chặn xe cô giáo, hoàn toàn biết mình sai khi nói tục chửi thề. Nhưng các em vẫn “hồn nhiên” nói và làm. Bởi dường như mọi sự ràng buộc các em đều được nới lỏng hết rồi.
Thực trạng học sinh hư hơn, quậy hơn trước rất nhiều là điều hiển nhiên. Nhưng các hình thức xử phạt, uốn nắn, giáo dục các em còn lại là gì? Chỉ là bị ghi tên, nhắc nhở, mời phụ huynh, và đủ kiểu dọa: Dọa đuổi học, dọa hạ hạnh kiểm, dọa cho ở lại lớp. Thử hỏi những “liều thuốc” ấy làm sao đủ sức đặc trị những căn bệnh của tuổi học trò tinh nghịch và cả tinh ranh ấy.
Đứng trên cương vị một phụ huynh, trong các cuộc họp, tôi cũng như rất nhiều phụ huynh khác sẵn sàng kiến nghị, xin thầy cô giáo mạnh tay dạy dỗ con em mình. Một vài roi vào mông, vào tay hay bất kì các hình thức phạt lao động, vệ sinh nào đều được chúng tôi chấp nhận hết, chỉ mong con em mình nên người. Bởi chúng tôi quá biết một điều: Có những lúc lời nói trở nên bất lực, lời khuyên răn hoàn toàn vô ích khi đối diện với những học sinh cá biệt đến mức phụ huynh cũng “bó tay”.
Và lời tâm sự thật lòng của cô giáo chủ nhiệm lớp khiến tất cả phụ huynh chúng tôi đều nặng lòng: “Học sinh bây giờ hư lắm. Nhưng nói thật, đụng vào các em chẳng khác gì đụng vào ổ kiến lửa. Chúng tôi chẳng dám đánh các em, chẳng dám la mắng nặng lời. Bởi chỉ cần một hình ảnh, một đoạn ghi âm, một clip nào đó vô tình ghi lại là lập tức đối diện với búa rìu dư luận vì tình ngay lí gian. Lương tâm một người giáo viên luôn cắn rứt khi không toàn tâm giáo dục, uốn nắn nhân cách cho học sinh. Tuy nhiên, nhiều lúc phải bất lực vì sức ép từ cấp trên, sức ép từ phụ huynh và xã hội. Bây giờ thậm chí muốn phạt các em đứng hơi lâu trong giờ học vì không thuộc bài, nói chuyện riêng hay vô lễ thì chúng tôi cũng đã phải e dè rất nhiều…”.
Lời tâm sự ấy có khiến những người làm cha làm mẹ chúng ta trăn trở không? Và cả lo âu cho tương lai con trẻ nữa…
Ngọc Hùng

Đàn ông muốn hạnh phúc

Sưu tầm: Một bài thơ đàn ông nên đọc
ĐÀN ÔNG, MUỐN HẠNH PHÚC
Đàn ông, muốn hạnh phúc,
Xin được khuyên thế này,
Tạm coi là kinh nghiệm
Tôi đúc kết xưa nay.

1
Một, và quan trọng nhất -
Không bập vào rượu chè.
Cũng quan trọng không kém
Là thói mê lô đề.

Hai thằng ấy chắc chắn,
Dám cược một ăn mười,
Sẽ làm bạn bất hạnh.
Mà bất hạnh suốt đời.

2
Các cụ ta đã dạy.
Mà dạy cấm có sai:
Kính vợ sẽ đắc thọ.
Sẽ êm ấm trong ngoài.

Với vợ, không nhăn nhó.
Phải luôn nhớ mỉm cười.
Đừng quên, yêu vợ một,
Vợ sẽ yêu chồng mười.

3
Ba cái thứ bồ bịch
Là chẳng hay tẹo nào.
Vừa đau đầu vừa tốn.
Yêu vợ thì đã sao?

Vợ mình tự mình chọn,
Sao còn thói trăng hoa.
Chân dài chỉ thêm vướng.
Cứ enjoy chân nhà.

4
Gia đình thiêng liêng lắm,
Là tổ ấm của mình.
Vắng anh, gia đình ấy
Không còn là gia đình.

Vậy, phải ăn đúng bữa.
Tuyệt đối không la cà.
Không cần thiết, dứt khoát
Không bước ra khỏi nhà.

5
Phải luôn nhớ: Con cái
Mới quan trọng nhất đời.
Tiền bạc, chức tước - vứt,
Nếu chúng không thành người.

Con cái cần có bố
Cả khi giàu, khi nghèo,
Bố phải nêu gương tốt
Cho con cái noi theo.

6
Lo kiếm tiền là đúng.
Nhưng còn đúng hơn nhiều
Là chồng phải gương mẫu
Trong tiết kiệm chi tiêu.

Lòng tham thường vô đáy.
Ai chẳng thích thành giàu.
Nhưng vẫn đề ở chỗ
Phải biết dừng ở đâu.

7
Là đàn ông phải cố
Ki cóp mua cái nhà.
Miễn là vừa đủ sống,
Không nhất thiết vi-la.

Tiếp nữa, lại ki cóp,
Mua lấy chiếc xe hơi
Để đưa vợ đi chợ,
Đưa cả nhà đi chơi.

8
Về sự đời, công việc -
Đừng bon chen làm quan.
Hỏng lúc nào không biết,
Làm thường dân cho nhàn.

Sống, bình dị, lặng lẽ.
Vì tình, không vì tiền.
Cỏ cao bị xén trước.
Đừng ngốc mà tớn lên.

9
Chọn người mà làm bạn.
Không chọn bạn nhà giàu
Hay chức to. Bọn ấy
Không hay ho gì đâu.

Đọc sách, chọn những cái
Làm tươi đẹp tâm hồn.
Bận mấy cũng phải đọc
Để làm gương cho con.

10
Là bố, phải ra bố.
Là chồng, phải ra chồng.
Đã mang tiếng phái mạnh,
Đàn ông phải đàn ông.

Sống hạnh phúc tưởng khó,
Thế mà dễ cực kỳ.
Tôi khuyên mấy việc ấy.
Theo hay không thì tùy.

............... 
Thầy Tân

Thứ Ba, 8 tháng 3, 2016

Chủ Nhật, 06/03/2016 - 06:56 Bài thơ “nịnh vợ” nổi tiếng của TS Lê Thống Nhất

Chủ Nhật, 06/03/2016 - 06:56

Bài thơ “nịnh vợ” nổi tiếng của TS Lê Thống Nhất

(Dân trí) - Những nhà khoa học tự nhiên khi đã làm thơ thường rất hay. TS Lê Thống Nhất không ngoại lệ. Thơ anh thông minh, dí dỏm, hài hước đặc biệt là trong lĩnh vực “nịnh vợ… sợ con”. Anh cho biết 16 năm nay (từ 2000), sau khi viết bài thơ “Hai tư giờ thôi nhé”, tháng ba nào anh cũng viết một bài thơ vì có ngày Phụ nữ Việt Nam và ngày sinh nhật cô con gái rượu (14/3).


(Minh họa: Ngọc Diệp)
(Minh họa: Ngọc Diệp)
"Biết – Không biết"
Có thể bên cạnh em
Có một người đàn ông như thế
Không biết tặng em mỹ phẩm để em ưa
Không biết nói lời hay mà người khác dư thừa
Không biết chọn cả loại hoa đắt tiền mà người mua cũng rùng mình một chút
Không biết post thiếp mừng em ở trên facebook
Không biết mời em đi nhà hàng Hàn Quốc hay Tầu
Không biết khen em khi em về từ hiệu làm đầu
Không biết bài hát tiếng Anh mà người trẻ nào cũng biết
Không biết so sánh các loại rượu ngon trong từng bữa tiệc
Và có thể thêm vài điều cũng không biết, em ơi!
***
Những người đàn ông em nhìn thấy trên đời
Có thể khác một người
Bên cạnh em năm tháng
Biết cần cù cùng em đi lên từ hai bàn tay trắng
Biết dậy sớm thức khuya lúc con ốm, vợ đau
Biết làm tất cả những gì để bữa cơm không chỉ có rau
Biết thùng gạo nhà mình vơi để trước sau lo liệu
Biết tiền tiêu Tết nào nhà mình còn đang thiếu
Biết khuyên mẹ chồng khi khó chịu về em
Biết cuốn truyện nào mà em vẫn thích xem
Biết lo cho con từ ngọn đèn ngồi học
Biết giấu bệnh của mình vì sợ em lo, em khóc
Biết chiếc xe đạp em đi hay trật cóc quay tròn
Biết xúc động lệ nhòa ngày hạnh phúc các con...
Biết - Không biết, bao thứ còn thể kể
***
Có một người đàn ông như thế
Xin em đừng buồn, em nhé! Em ơi!
Một mẫu đàn ông làm sao chọn trên đời
Có thể có một điều mà mọi người không rõ
Biết - Không biết, chọn cái gì với vợ?
Khi xung quanh ta lại có biết bao điều...
Lê Thống Nhất
Nhà thơ Bùi Hoàng Tám tuyển chọn và bình luận

Thứ Hai, 7 tháng 3, 2016

Phức tạp nhất là đàn bà!

Từ vụ cặp song sinh khác cha, TS Đoàn Hương nhận định ‘đàn bà là giống cực kỳ khó hiểu’

(VietQ.vn) - Theo Tiến sĩ Đoàn Hương, rất nhiều người đàn ông lớn tuổi, ở với vợ gần hết cuộc đời nhưng vẫn không biết vợ mình là ai.




Phức tạp nhất là đàn bà!
Chiều 4/3, Tiến sĩ khoa học Đoàn Hương đã dành hơn 2 tiếng đồng hồ để chia sẻ với đông đảo chị em phụ nữ của Tổng cục Tiêu chuẩn Đo lường Chất lượng Việt Nam nhân đón ngày Quốc tế Phụ nữ.
Đầu tiên, Tiến sĩ Đoàn Hương đánh giá cao vai trò của chị em phụ nữ trong gia đình cũng như ngoài xã hội. Tuy nhiên, bà lại dành khá nhiều thời gian để “nói xấu” chị em với các tính như: khó hiểu, phức tạp và nói nhiều.
Theo Tiến sĩ Hương, rất nhiều người đàn ông lớn tuổi, ở với vợ gần hết cuộc đời nhưng vẫn không biết vợ mình là ai?
Tiến sĩ Đoàn Hương

Tiến sĩ khoa học Đoàn Hương nhận định "đàn bà là giống vô cùng phức tạp"

Bà lấy dẫn chứng bằng việc mới đây xảy ra ở Hòa Bình mà báo chí đang đăng tải rầm rộ, chuyện cặp song sinh nhưng chỉ có một trẻ mang ADN của bố. Hiện tượng hiếm gặp này đã được các nhà khoa học, các bác sĩ trong ngành y lý giải cặn kẽ. Và đến bây giờ chỉ mẹ của bé mới biết chính xác cha của một bé là ai.
Từ vụ việc trên, Tiến sĩ Đoàn Hương kết luận: “Đàn bà là giống cực kỳ khó hiểu. Các vị không thể biết hết được người đàn bà đang nằm cạnh mình đâu. Đừng nghĩ rằng nó nằm cạnh mình, nó ôm mình, nó âu yếm mình, nó yêu mình mà nó là của mình. Có khi nó lại của ông hàng xóm”.
Bà Hương cho hay, chuyện cặp song sinh trên đã phần nào thể hiện tính cách, con người phụ nữ vô cùng phức tạp. Vị Tiến sĩ khoa học cười và cho biết, bà nói chuyện này để các vị đàn ông đang có mặt trong hội trường nên cảnh giác. Tuy nhiên theo bà thì cảnh giác cũng ở mức độ, không nhất thiết phải về xách con đi xét nghiệm ngay.
“Tôi nói vui vậy thôi chứ cá vào ao nhà ai thì nhà ấy hưởng. Vì bây giờ có làm gì thì cũng lỡ hết rồi”, Tiến sĩ Đoàn Hương nói.
Thấy nhiều chị em và cả các đấng mày râu trong hội trường có vẻ như chưa được “tâm phục khẩu phục”, vị Tiến sĩ khoa học tiếp tục lấy thêm dẫn chứng để chứng minh rằng “đàn bà vô cùng khó hiểu”.
Tiến sĩ Đoàn Hương cho biết, tại nước Pháp có một tạp chí nổi tiếng trên toàn thế giới, tạm dịch ra tiếng Việt là ‘Em gái’ thì được đàn ông đặt mua 70%. Theo bà Hương, đàn ông đặt mua nhiều chính là để tìm hiểu xem “cái giống ở cạnh mình là ai”.
Bà cho rằng quan niệm “nó nằm cạnh mình thì là của mình” đã quá xa xưa. “Ngày xưa cũng chưa chắc bởi khi đó chưa có xét nghiệm Gen. Cho nên vấn đề người phụ nữ yêu ai, yêu như thế nào và cần cái gì tôi đoán các anh ở đây hoàn toàn không biết đến. Bởi vậy nên nhà thơ Puskin đã từng viết: ‘Em bảo anh đi đi. Sao anh không đứng lại? Em bảo anh đừng đợi. Sao anh vội về ngay?’ – Phụ nữ, nó cực kỳ phức tạp!.”, Tiến sĩ Hương tiếp tục nhấn mạnh. Các đấng mày râu trong hội trường lại được một phen cười nghiêng ngả.  
“Không bao giờ tôi bỏ một tỉ sáu để mua cô bồ hơn 40 tuổi”.
Về vấn đề bồ bịch, yêu đương, Tiến sĩ Đoàn Hương kể, cách đây vài hôm bà có gặp lại một cô diễn viên xinh đẹp, hát được, đang làm ở cơ quan nhà nước.
Cô này có mời Tiến sĩ Đoàn Hương đi ăn trưa vì trước đó hai người khá thân thiết với nhau. Cô diễn viên đã 43 tuổi nhưng chưa lấy chồng. Tiến sĩ Hương hỏi: “Tao nhớ ngày xưa mày sống với một thằng, ngày đêm đưa đón mày cơ mà”. Cô diễn viên nói: “Vâng, em sống với cậu ấy 8 năm nhưng không đăng ký”. Thấy người bạn xinh đẹp, giỏi giang lại lận đận đường tình duyên, Tiến sĩ Đoàn Hương ngỏ ý muốn giới thiệu cô diễn viên với một người đàn ông mà bà Hương quen biết. Tuy nhiên, cô diễn viên từ chối và cho biết đã có người yêu rồi và người yêu cô ấy vừa tặng cho một chiếc ô tô một tỉ sáu.
Nghe điều này, Tiến sĩ Đoàn Hương cảm thấy choáng váng nhưng không phải vì số tiền lớn. Bởi như Tiến sĩ Hương đã từng chia sẻ, bà làm rất nhiều các dự án cho nước ngoài nên tiền không thiếu, còn không có thời gian để tiêu tiền.
Bà Hương lí giải cho sự “choáng váng” của mình rằng: “Nếu tôi là một người đàn ông, không bao giờ tôi bỏ một tỉ sáu để mua một cô bồ hơn 40 tuổi”.
Tiến sĩ cho biết, trong bà là một người phụ nữ Việt Nam rất giàu tình cảm nhưng cũng là một người có suy nghĩ và lối sống rất phương Tây bởi đã có hàng chục năm ở nước ngoài, nên “tư duy tây của tôi là không bao giờ bỏ ra một tỉ sáu để mua cô bồ 40 tuổi”, bà Hương dí dỏm nói.
Bà lại kể tiếp trường hợp thứ hai. Bà có một cô học trò năm nay hơn 30 tuổi, đang là nhà báo, đã bỏ chồng và rất xinh đẹp. Vừa rồi cô này có đến phỏng vấn bà. Khi xong việc, hai cô trò nói chuyện riêng với nhau. Bà thấy cô học trò vừa giỏi giang, xinh đẹp nhưng cô đơn nên lại có ý muốn mai mối. Cô nhà báo nói là “em đang muốn đổi chung cư bình dân của em sang căn hộ cao cấp”. Nghe câu này bà Hương đoán ngay là “chắc cậu nào lấy nó phải bù lỗ cái chung cư ấy, tôi ước lượng cũng phải trên 3 tỉ”.
“Tôi nghĩ cái mụ hơn 30 tuổi nạ dòng này mà đòi những 3 tỉ. Thôi tôi im luôn chả mối lái gì nữa”, Tiến sĩ Đoàn Hương kể một cách rất hài hước. 
Tại buổi gặp gỡ, Tiến sĩ Đoàn Hương chia sẻ rất nhiều chuyện, chủ yếu xoanh quanh chuyện vui vui về đàn ông – đàn bà, nhưng quá đó để các đấng mày râu hiểu hơn về phụ nữ, và cũng để chị em phụ nữ thấy được các mặt ưu - nhược của mình để suy ngẫm, điều chỉnh.
Viết Cường

Thứ Sáu, 4 tháng 3, 2016

Nghiên cứu sinh về Ngoại giao: 'Hãy để Lịch sử được lên tiếng'

Nghiên cứu sinh về Ngoại giao: 'Hãy để Lịch sử được lên tiếng'

'Tôi tin rằng việc công khai, minh bạch hoá thông tin sẽ không chỉ giúp chúng ta hiểu thêm về đất nước mình mà còn giúp bảo vệ độc lập - tự do cho tới muôn đời sau', Ngô Di Lân, nghiên cứu sinh tiến sĩ Đại học Brandeis (Mỹ) chia sẻ với VnExpress.
Có người từng nói với tôi rằng "một nửa cái bánh mì vẫn là cái bánh mì, nhưng một nửa sự thật không phải là sự thật". Là một sinh viên ngoại giao, tôi không nhất thiết đồng tình với quan điểm này. Công khai toàn bộ sự thật khi thời điểm chưa chín muồi có thể ảnh hưởng tới an ninh quốc gia. Thế nhưng chúng ta cũng không thể bưng bít sự thật mãi mãi được. Tôi tin rằng người dân Việt Nam, nhất là các bạn trẻ cần được biết về những sự kiện trọng đại của đất nước mình.
nghien-cuu-sinh-ve-ngoai-giao-hay-de-lich-su-duoc-len-tieng
Ngô Di Lân, Nghiên cứu sinh tiến sĩ về Ngoại giao, Đại học Brandeis (Mỹ). Ảnh: NVCC.
Trong bài phỏng vấn mới đây, GS. Vũ Dương Ninh, đồng chủ biên sách giáo khoa Lịch sử lớp 12 đã nói rằng những thông tin về cuộc chiến tranh biên giới phía Bắc với Trung Quốc trong sách bị rút ngắn "từ 4 trang xuống chỉ còn 11 dòng". Tôi thấy đây là điều đáng thất vọng và nguy hiểm. Đáng thất vọng vì nó cho thấy chúng ta còn chịu sự chi phối quá nhiều từ bên ngoài. Nguy hiểm vì nó dẫn tới một thế hệ người Việt Nam không hiểu gì về lịch sử đất nước. Nguy hiểm hơn nữa vì thậm chí nó có thể khiến người dân Việt Nam hiểu sai về đất nước mình.
Tại sao lại hiểu sai? Chúng ta có thể lấy sự kiện Hoàng Sa hay cuộc chiến tranh biên giới phía Bắc năm 1979 làm ví dụ. Tuy hai sự kiện này chỉ liên quan trực tiếp tới Việt Nam và Trung Quốc nhưng thật ra được quan tâm bởi rất nhiều quốc gia khác nữa bởi ảnh hưởng sâu rộng của nó. Điều này đồng nghĩa với việc sẽ có vô số sách báo, phim tài liệu để nói về vấn đề này tràn lan trên mạng. Có bài nghiên cứu chính xác và chất lượng, nhưng cũng có thứ xuyên tạc sự thật. Khi chúng ta không đưa những sự kiện này vào sách giáo khoa một cách đàng hoàng thì những người quan tâm sẽ đi tìm đọc những bài viết xuyên tạc, những thứ chẳng ai biết nguồn gốc thế nào, đúng sai ra sao. Chúng ta có muốn chuyện đó xảy ra hay không? Đương nhiên là không.
Hơn nữa, những sự kiện trên không thể nào bưng bít được vì có quá nhiều người biết đến rồi, cố gắng giữ như một bí mật quốc gia là chuyện bất khả thi. Do đó, nếu chúng ta vẫn tiếp tục làm như vậy thì hậu thế sẽ trách cứ chúng ta mà thôi. Sẽ có ngày các em phát hiện ra mình chẳng biết tí gì về những sự kiện lịch sử quan trọng xảy ra 30-40 năm trước. Họ sẽ trách rằng lớp người đi trước không dạy cho họ bài học lịch sử thì làm sao có thể tránh được vết xe đổ đây? Nếu chúng ta thật sự muốn bảo vệ thế hệ tương lai thì phải chỉ cho các em sự thật một cách khách quan chứ không phải bao bọc bằng việc che giấu sự thật.
Ở những nước tự do như Mỹ người ta cũng không công khai tất tật mọi thứ. Nhưng những thứ cơ bản nhất mà người dân phải biết và có quyền được biết như vì sao Mỹ tham chiến trong Thế chiến I và II, tại sao Mỹ lại dấn thân vào Việt Nam sau khi thực dân Pháp bị đánh bại, đều được nêu rõ trong các sách lịch sử. Những bê bối như vụ Watergate dưới thời Nixon, những sai lầm như việc can thiệp vào Iraq sau ngày 11/9 đều được đông đảo học sinh và sinh viên biết đến.
Ở trường các giáo viên cũng nhìn nhận những vấn đề lịch sử một cách rất thẳng thắn. Tôi cho rằng đây là chìa khoá khiến cho giờ học sôi nổi vì học sinh không cảm thấy ngại khi hỏi bất kỳ câu gì hay phản biện ý kiến của giáo viên. Giáo sư của tôi là người Mỹ và lên lớp khi nói về những việc Mỹ đã làm trong lịch sử, thầy hay dùng từ "We" tức là "chúng ta". "Chúng ta đã giúp châu Âu" hay "Chúng ta đã mắc phải sai lầm ở Việt Nam", có nghĩa là thầy rất yêu nước và luôn nghĩ rằng mình là một phần của đất nước này. Nhưng thầy cũng rất thẳng thắn phê bình đất nước của mình và cho rằng Mỹ đã có nhiều sai lầm.
Vì vậy tôi cho rằng đưa nhiều tranh ảnh vào trong sách giáo khoa, tăng cường cho học sinh đi thăm bảo tàng hay thậm chí thu xếp cho các em giao lưu với các sử gia chuyên nghiệp là rất quan trọng để khuyến khích sự hứng thú của học sinh đối với lịch sử. Tuy nhiên, những thay đổi này không giải quyết được gốc rễ của vấn đề. Chìa khoá nằm ở việc chúng ta sẵn sàng đối mặt với sự thật, nhìn nhận mọi thứ một cách khách quan chứ không phải là diễn giải theo hướng nào đó để làm hài lòng người khác.
Giải quyết được vấn đề tư tưởng này rồi chúng ta sẽ tìm cách đưa thông tin lịch sử vào sách cho học sinh một cách phù hợp nhất. Và tốt nhất là đưa vào từ sớm nhưng tăng dần theo thời gian. Ví dụ, chúng ta vẫn có thể nói về Hoàng Sa trong sách giáo khoa lịch sử lớp 8 nhưng sẽ nói sơ qua. Đến lớp 12 thì sẽ nói kỹ hơn bởi lúc đó học sinh sẽ trưởng thành hơn trong suy nghĩ và có thể suy nghĩ một cách sâu sắc, chín chắn hơn. Như vậy thì vừa đảm bảo các em hấp thụ được kiến thức tốt mà không sợ bị kích động hay hiểu sai sự thật.
Đã đến lúc lịch sử được lên tiếng. Chỉ cần chúng ta công tâm, chỉ cần chúng ta không sử dụng các sự kiện lịch sử để khen nước mình, chê nước bạn, tôi tin rằng việc công khai, minh bạch hoá thông tin sẽ không chỉ giúp chúng ta hiểu thêm về đất nước mình mà còn giúp chúng ta bảo vệ độc lập - tự do cho tới muôn đời sau.
Ngô Di Lân
Nghiên cứu sinh Tiến sĩ về Ngoại giao, Đại học Brandeis