Thứ Hai, 4 tháng 9, 2017

Thơ Trần Vũ Long

Nhân ngày Lễ Vu Lan, mời bạn đọc chùm thơ về mẹ của nhà thơ Trần Vũ Long

                                      Mẹ tập đi


Một đời tần tảo âu lo
Giờ mẹ ốm yếu lò dò tập đi
Nghẹn lòng con lệ tràn mi
Con đau từng bước mẹ đi nhọc nhằn

Trong nhà nào phải xa gần
Mà chia từng đoạn nghỉ chân cho đều
Bàn tay gầy guộc nhăn nheo
Nuôi con bồng bế chống chèo tháng năm

Lo đi lo đứng lo nằm
Nhường cơm sẻ áo âm thầm cho con
Lo cho con ngủ giấc tròn
Lời ru thuở ấy vẫn còn trong veo

Cuộc đời biết mấy gieo neo
Giờ bàn tay ấy lần theo vách tường
Lòng con khấn vái bốn phương
Mong chân mẹ bước bình thường như xưa.

Mẹ


Như một nén nhang gầy
Cháy hết mình vì con
Mỏi mòn thương dáng mẹ
Có về trong khói hương


                              Vu Lan 2009

Trật khấc


Miếng ăn đầu đời con
dòng sữa mẹ

Miếng ăn cuối đời mẹ
thìa sữa trên tay con

Cho con ăn nước mắt mẹ rơi
cho mẹ ăn nước mắt con dụa dàn

Hai dòng nước mắt
như hai trật khấc đời con

Trật khấc con chào đời
trật khấc… mồ côi

Giữa hai lần trật khấc
tuổi con nhớ
tuồi con mong
tuổi con yêu thương
tuổi hành trang con mang suốt đời mình

Hoá


Này mũ
quần áo
vàng mã
con đốt
thành nỗi đau

Tình yêu
lời ru
lệ rơi
tìm về
mẹ

Con đi qua
buồn vui
dại khôn
chưa hết lời mẹ dặn

Trước cuộc đời
thấy mình như đứa trẻ
trước tình mẹ
con vẫn là trắng trong

Mẹ nhẹ nhàng mây khói
để chiều nay
con như hoá tro tàn


Ru mẹ


Những cánh đào rơi vào tuổi mồ côi
con lặng hát ru mẹ
mỏng mảnh những cánh hoa ru mẹ

À ơi
bầu vú
nụ cười

À ơi
tình yêu
nước mắt

À ơi
tóc trắng
vai gầy

À ơi
buồn thương
hạnh phúc

À ơi
à à ơi

Cái giường
cái tủ
chừng muốn ru mẹ
à à ơi

Cả một mùa xuân ru mẹ đêm nay
những nụ đào chớm nở
những cánh đào
                             rơi
                                     rơi
                                            rơi
À à ơi

Câu hát một thuở mẹ ru
con vẫn mang chặn bề giông bão

À à ơi

_

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét