Thứ Tư, 25 tháng 9, 2013

THƠ NGƯỜI LÀNG GIỮA - 6B - LÊ NHO LÃNG

THƠ NGƯỜI LÀNG  GIỮA ( 6B )

 Lê Nho Lãng 

                  Thơ Người làng Giữa (6) đã giới thiệu 1 số bài  thơ của tác giả Lê Nho Lãng ( có bài ký tên dưới bút danh Lương Nguyệt Anh ) - sinh 1930 - xóm 2 Đại Mão. Là nông dân một miền quê văn hiến, lúc nhỏ ông được học chữ Hán một số năm.Trong số những người già ở làng Giữa hiện nay còn sống, ông có trình độ Hán học tương đối khá, thích làm và làm khá nhiều thơ, nhiều thể loại : lục bát, song thất lục bát, thơ theo thể hát ca trù, thơ Đường, kể cả thơ bằng chữ Hán.
                          Mời quý độc giả đọc một số bài thơ mới của ông:
               

          
            BÃO GIÔNG

Mỗi trận bão giông đất lại mòn,
Bên đồi vẫn thấy những hòn son.
Hàng thông cũng có cây nghiêng ngả,
Rừng bách nghe đâu gốc mất, còn.
Cái vạc đêm dài khôn kiếm bạn,
Thân cò đồng vắng khó tìm con.
Trách sao con tạo gây chi mãi,
Mỗi trận bão giông đất lại mòn.


GÀ GÁY CANH BA

Đêm Vọng, ngoài hiên nguyệt chửa tà;
Tiếng gà gáy điểm giữa canh ba.
Trong phòng đương giấc nồng con trẻ,
Bên gối còn say mộng tuổi già.
Cái vạc tìm đàn kêu thũng thẵng,
Con chồn kiếm bạn gọi xa xa.
Gáy chi đương lúc trời chưa tỉnh,
Thì có ai hay một tiếng gà ?


                  TRỐNG CANH NĂM

Giục giã bên ta rộn tiếng gà
Chuông chùa siêu khổ vọng xa xa.
Màn đêm lặng lẽ mây chưa vén,
Bãi cỏ im lìm sương vẫn pha.
Tỉnh giấc ông già còn hãi trộm,
Thức rồi thằng bé vẫn kinh ma.
Năm canh thức đợi khi trời sáng,
Giục giã bên ta rộn tiếng gà.     


                CHUYỆN  ĐÓ…ĐÂY…

Ở đời ngẫm nghĩ thế mà hay,
Quán xá nghe như chuyện đủ đầy.
Bao kẻ nói không thành nói có,
Nhiều người ăn mặn bảo ăn chay.
Vườn Xuân vẫn thấy vương mùi tục,
Ngõ Hạnh xem còn vắng gió tây.
Tựa gốc bồ đề ăn oản bụt,
Đường tu xem cũng bước thang mây.

                                                                                                                                             
                                      LƯƠNG NGUYỆT ANH
                                                                                                   
                              ****************************************************************

Bài họa :                                           PHÁ RỪNG THÌ NÚI PHẢI TEO MÒN
                                                                                   Tác giả :Đỗ Trọng Tầu

Phá rừng thì núi phải teo mòn !
Nước suối tràn về đặc sắc son !
Lũ quét...đồng kia cây mất sạch,
Gió gầm...nhà nọ mái đâu còn !
Lăm le mối lợi...vui đời bố
Lấp ló họa sầu...khổ cháu con !
Thuận lý thiên nhiên...người hãy nhớ :
Phá rừng thì núi phải teo mòn !

                                                                         2.Bài xướng : GÀ GÁY CANH BA
                                                                                  Tác giả :Cụ Lê Nho Lãng

Đêm Vọng,ngoài hiên nguyệt chửa tà ;
Tiếng gà gáy điểm giữa canh ba.
Trong phòng đương giấc nồng con trẻ,
Bên gối còn say mộng tuổi già.
Cái Vạc tìm đàn kêu thũng thẵng,
Con Chồn kiếm bạn gọi xa xa...
Gáy chi đương lúc trời chưa tỉnh,
Thì có ai hay một tiếng gà?

                                                                                 Bài họa : GÀ GÁY SÁNG
                                                                                      Tác giả :Đô Trọng Tầu

Trời còn chưa tỉnh, gáy thì ...Gà !
Thức kẻ u mê ở chốn xa !
Trường học đang mong chờ lũ trẻ,
Hội thơ còn đợi mấy ông già .
Từng giây ,từng phút ...không chậm một,
Lỡ hẹn,lỡ hò...chẳng quá ba !
Gà gáy nhắc người nên chuyên việc,
Chỉ làm việc chính,chớ màng tà !


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét