TVGL xin giới
thiệu bài của cụ Lãng đưa, nói là sưu tầm được. Truyện ngụ ngôn này có phải nói
về những người không làm nhưng cứ tranh công chăng?
CON BÒ KÉO XE
Chang chang giữa nắng trưa hè,
Có con bò kéo cỗ xe giữa đường.
Bò đi từ sáng tinh sương,
Nắng mưa cũng trải, gió sương cũng
từng.
Bò đi, chân mỏi vai sưng,
Kéo xe chồn gối, gò lưng tháng
ngày!
Gian nan mà vẫn hăng say,
Quản chi mưa nắng bấy nay dãi dầu.
Đêm dài, gió bấc canh thâu,
Rơm khô một bó, lót bầu dạ suông.
Gian lao xiết kể dặm trường,
Luôn luôn vững bước trên đường bò
đi.
Đêm dài bò có xá chi,
Băng rừng, vượt dốc bò đi theo
người.
Vừng đông sáng tỏ chân trời,
Vẫy đuôi, bò thấy có ruồi sau xe.
Đuôi bò ruồi cũng vo ve…
Xe lên khỏi dốc, ruồi khoe công
ruồi!
Mới hay, có chuyện ngược đời:
Ruồi kêu ruồi đẩy xe thời mới lên!
Xe dừng, ruồi đậu bên trên,
Thế là người lái đã quên công bò!
Sông sâu còn có thể dò,
Thước đâu hồ dễ để đo lòng người.
Thật là câu chuyện nực cười:
Chiếc xe bò kéo mà ruồi được công!
Nước kia dù đục, dù trong,
Sớm hôm bò vẫn vui lòng cảo thơm!
ST: Lê Nho Lãng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét