Đại gia đình nhà giáo
“Giấy rách phải giữ lấy lề, thiếu cơm, thiếu
áo nhưng không được thiếu chữ. Học tập để làm người mới thực sự là nguồn tài
sản quý giá nhất trong cuộc sống”. Lời răn dạy của ông đã thấm trong suy nghĩ
và khát vọng của 8 người con hiếu học vượt khó trở thành những nhà giáo và kỹ
sư xây dựng. Ông là Lê Nho Bảo, sinh năm 1932, ở thôn Đại Mão, xã Hoài Thượng
(Thuận Thành).
Dòng họ Lê Nho ở thôn
Đại Mão, xã Hoài Thượng, huyện Thuận Thành nổi tiếng là hiếu học của vùng Kinh
Bắc xưa nay. Điều đó có lẽ nhiều người đã biết, nhưng ít ai biết rằng trong
dòng họ đó có gia đình ông Lê Nho Bảo với bề dày truyền thống tới 7 đời liên
tục theo nghề dạy học. Mùa xuân năm nay, ông Bảo đã bước sang tuổi 81, nhưng
mái tóc vẫn còn đen và khoẻ khoắn. Trong nếp nhà xưa giữa không gian yên tĩnh,
ông Bảo kể cho chúng tôi nghe biết bao nhiêu chuyện xung quanh nghề dạy học của
gia đình. Tính theo thứ tự, bắt đầu từ cụ Lê Nho Thư, tiếp đến là Lê Nho Dự, Lê
Nho Hoành, Lê Nho Cang. Ông Lê Nho Bảo là đời thứ 5 và 7 người con cùng các
cháu của ông đang ngày đêm miệt mài bên những trang giáo án.
Ngôi nhà ba gian với đầy
đủ bàn ghế, bảng đen… đã chắp cánh ước mơ biết bao thế hệ trẻ thơ vùng quê Hoài
Thượng truyền thống và khoa bảng. Ngày ông Bảo lên 5 tuổi đã bắt đầu học chữ
Hán Nôm từ người thầy và cũng chính là người cha của mình-cụ Lê Nho Cang.
Buổi sáng học Hán Nôm tại nhà, buổi chiều ông Bảo lại cắp sách đến trường học
chữ Quốc ngữ. Năm 1952, ông đi thanh niên xung phong, tham gia vào chiến dịch
Cao-Bắc-Lạng với nhiệm vụ tiếp viện quân lương cho chiến trường, sau đó lại vận
chuyển chiến lợi phẩm từ chiến trường về nhập kho. Sau 2 năm làm thanh niên
xung phong, ông trở lại địa phương hoạt động cách mạng. Trong khu vườn ngày ấy
đào 2 hầm bí mật, có cửa thông ra bờ sông Đuống tạo đường rút quân sang sông
nếu bị giặc Pháp phát hiện. Công việc kháng chiến bề bộn, những tưởng khép lại
ước mơ đến trường nhưng tinh thần ham học hỏi đã giúp ông vượt khó tiếp tục sự
nghiệp học tập để chuyên tâm với nghề dạy học.
000
Trong thời binh
biến, cuộc đời dạy học của ông trải qua nhiều thăng trầm, khi lên bục giảng,
lúc lại xông pha nơi chiến trường máu lửa. Ông Bảo nhớ lại: “Năm 1970, con trai
lớn của tôi là Lê Nho Xuân đã tình nguyện xung phong vào chiến trường miền Nam
khi đang học năm thứ ba trường Đại học Sư phạm Việt Bắc. Lúc đó, tôi đang giảng
dạy ở Yên Dũng (Bắc Giang) lẽ ra được
ưu tiên, nhưng vì miền Nam vẫy gọi, nên tôi quyết lên đường vào chiến trường
chiến đấu, rồi sang Lào làm nghĩa vụ quốc tế. Năm 1975, ngày trở về, hai bố con
nhìn thấy nhau bên bến phà Hồ mà hạnh phúc trào dâng rơi nước mắt...”.
Làng Đại Mão ở ngoài đê
sông Đuống, mỗi mùa nước lũ tràn về, nhà cửa lại ngập chìm trong biển nước:
lúa, ngô, khoai, sắn, lợn gà... đều bị nước lũ cuốn trôi, khiến cuộc sống trở
nên khó khăn, điêu đứng. Vợ chồng ông chật vật, ngược xuôi nuôi 8 người con ăn
học. Anh Lê Nho Đề, sinh năm 1967, giáo viên trường Tiểu học Nguyễn Quang Bật,
xã An Bình (Thuận Thành) tâm sự: “Tuổi thơ của mấy anh chị em chúng tôi mỗi khi
chăn trâu hay cắt cỏ cũng mang sách theo để học. Mẹ tôi sáng bắt cua, chiều làm
việc đồng áng, còn đồng lương ít ỏi của bố tôi cũng không sao đủ cho 8 anh em ăn học. Vì thế cứ đến ngày
nghỉ cuối tuần, tôi lại đạp xe từ trường Đại học Sư phạm I về quê cùng bố và
các anh vác đất đóng gạch kiếm sống…”. Hôm nay, 8 người con đã trưởng thành,
yên bề gia thất, nhưng ông Bảo vẫn luôn tâm niệm một điều: “Dù ở hoàn cảnh nào,
tôi cũng nhắc nhở các con “Giấy rách phải giữ lấy lề”, thiếu cơm, thiếu áo
nhưng không được thiếu chữ. Học tập phấn đấu để làm người mới thực sự là nguồn
tài sản quí giá nhất trong cuộc sống”. Lời răn dạy của ông đã thấm dần trong
suy nghĩ và khát vọng vươn lên của các con và đến nay là các cháu của ông. Thời
gian trôi qua, lần lượt 8 người con của ông là: Lê Nho Xuân, Lê Thị Đào, Lê Thị
Nụ, Lê Nho Ánh, Lê Nho Lệ, Lê Thị Ngân, Lê Nho Đề, Lê Thị Thuỷ đều tốt nghiệp
Đại học và trên Đại học cùng với cháu nội Nguyễn Thị Hòa đang giảng dạy môn
tiếng Anh, trường THPT Chuyên Bắc Ninh. Trong số 8 người con của ông, ngoài chị
Lê Thị Thủy làm việc ở nhà máy HaNaKa (TX Từ Sơn) ra thì 7 người đều nối nghiệp
ông giảng dạy ở các cấp học
khác nhau trong và ngoài tỉnh. Ở họ luôn say cháy một tình yêu thương với những
thế hệ học trò. Anh Lê Nho Ánh, Thạc sỹ Khoa học, giáo viên trường THPT Chuyên
Bắc Ninh chia sẻ: “Theo đuổi nghề dạy học, tôi thấy mình hạnh phúc vì đào tạo
được nhiều thế hệ trò giỏi. Đó là vinh dự, là lẽ sống cũng là trách nhiệm của
bản thân với gia đình và xã hội”.
Dù tuổi đã cao, nhưng
hôm nay ông Bảo vẫn tham gia dạy miễn phí chữ Hán Nôm cho những người cao tuổi
khắp vùng tại đình làng. Qua gần mười năm, ông đã đào tạo được hơn 50 học trò biết đọc thông viết thạo chữ Hán
Nôm, có thể dịch được các thư tịch cổ, văn bia, hoành phi, câu đối… nhằm
tìm hiểu và gìn giữ những giá trị văn hóa truyền thống.
Bài và ảnh: Trọng
Linh-Đông Bích
(
Bài đăng báo Bắc Ninh số Tết Quý Tỵ 2013)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét