Thứ Ba, 23 tháng 7, 2013

THƠ NGƯỜI LÀNG  GIỮA ( 15 )

                                       ĐỖ TRỌNG TẦU

                 Thơ Người làng Giữa (15)  xin giới thiệu  chùm thơ của tác giả  Đỗ Trọng Tầu - sinh 1948 hiện trú tại TP Bắc Giang.
                Ông Đỗ Trọng Tầu là thành viên họ Đỗ Trọng - Đại Mão. Lúc nhỏ sinh sống ở quê ( nơi nhà ông Nguyễn Đình Yên ở hiện nay- xóm 3 Đại Mão). Vợ là cô giáo Đậu, một thời dạy học tại trường làng.
               Ông từng được đào tạo ở nước ngoài, khi về nước công tác, ông công tác tại Sở CN Hà Bắc sau đó nghỉ hưu. Hiện các con ông ở Hà Nội, riêng ông bà vẫn ở Bắc Giang. Người biên tập sưu tầm một số  bài thơ của ông để bạn đọc cùng thưởng thức.

            Ông hay làm thơ, thường là những bài thơ ngắn, nói lên suy nghĩ, tâm trạng của mình khi đọc, khi nhìn những hình ảnh, sự kiện quanh ta… Tâm đắc với quê hương, ông gửi về nhiều sách tặng Thư viện làng Giữa, gửi nhiều thơ nói về quê hương cho BBT.                   
            Qua một số bài thơ ông làm, chúng ta hiểu thêm tình cảm của ông với quê hương, đất nước; sự quan tâm đến thời cuộc, bạn bè …của  một tác giả yêu thơ.
                             
                      -----------------------------------------------------------------
HỌA TÁ VẬN BÀI :    "THU ĐẾN "

LÀM GÌ CỨU LẠI NHỮNG NGÀY QUA 

Cái tuổi già nua sao cứ đến !
Làm gì cứu lại những ngày qua ?
Viết dòng nhật ký...lưu cho rõ...
Soạn quyển gia phong...giữ chẳng nhòa !
Hướng việc cháu con ...lo học chữ...
Gìn điều nhân nghĩa ...tựa nâng hoa !
Mai này đến cõi theo Tiên Tổ
Vẫn mãi tự hào với cháu ta !
Thu đến.
679___________________________

Hạ qua ừ nhỉ … mùa Thu đến!
Bàng bạc mây trời gió thổi qua
Con phố đượm màu sương trắng phủ
Hàng cây đổi sắc bóng mờ nhoà
Chiều tàn sót lại lưa thưa nắng
Ngày vắng thêm làm ngơ ngẩn hoa
Trong cõi rừng xưa xào xạc lá
Tiếng lòng thổn thức mỗi mình ta!?
______________________________

                                     NHỚ HOÀNG SA

Ngắm biển chiều nay, cảnh mịt mờ...
Dõi về phương ấy...nhớ Hoàng Sa...
Ruột đau canh cánh...bao giờ khỏi...
                  Thổn thức đêm đêm...mắt lệ nhòa..


ĐẠI MÃO TƯƠI ĐẸP

Sông Đuống vờn quanh, chảy lững lờ
Làng quê Đại Mão đẹp như mơ:
Thanh Long: đây dãy Đông Triều đợi,
Bạch Hổ: kia núi Tản Viên chờ.
Huyền vũ: Ngân Sơn ngăn khí lạnh,
Phương Nam: Chim đến, lúa ngập bờ!
Minh đường rộng rãi, đầy thủy tụ,
Linh khí tràn về, dệt ước mơ!

Chú thích:              Phương Nam chim đến :Phương Nam là Phương Chu Tước tấn giữ.Chu Tước :Chim sẻ,chim Phượng

VỊNH CẢNH BÌNH MINH
 TRÊN BIỂN QUÊ TA

Sáng ra ngắm cảnh biển quê ta...
Đẹp đến mê ly...cứ gọi là...
Phảng phất nỗi buồn từ sâu thẳm:
Hoàng Sa...xa cách cả Trường Sa...


CÁCH HÀNH XỬ
THIẾU VĂN MINH
             (Nhân một cầu thủ Arsenan sang thi đấu giao hữu có hành động cho áo của đội tuyển VN
                          vào trong quần lót trễ ,có vẻ như muốn khoe chim!)

Phân loại người Tây cũng dễ thôi
Nhìn vào cách họ xử ở đời:
Văn minh đâu kẻ toan khoe c...
Lịch sự ai người ép khóa môi ...!
Cứ tưởng Tây là văn minh hết
Ai ngờ nó cũng chẳng hơn người !
Dân ta cứ học dân ta đã
Văn hóa có thừa,gấp mấy mươi !!!

100%...

Chuốc nhau thêm chén...có gì hay ...?
Uống lắm để rồi dẫn đến say !
Ngất ngưởng đi nghiêng lao cột điện...
Hồn về chín suối...khổ ai đây ?


MỪNG SINH NHẬT CON TRAI

Hai chín xuân xanh vẫn chửa gì...
Vui với sách, đèn,những cuộc thi...
Với người khác giới sao buồn thế...
Cho điểm KHÔNG luôn, học lại đi!

Cho điểm không luôn, học lại đi
Khoán cho năm tới phải có gì...
Sự nghiệp muốn thành, không thể thiếu
Hai trái tim vàng chung nghĩ suy !

Hai trái tim vàng chung nghĩ suy
Chúc con sớm có mối tình si...
Chung tay xây dựng nên nghiệp lớn...
Sử vàng gia tộc đợi con ghi!

GỬI BẠN PHƯƠNG XA

Đã một mùa hè....xa lại xa... 
Tình người còn mãi ở bên ta ...!
Dù đi đâu nữa ...ai còn nhớ....
Trường cũ đìu hiu mấy dãy nhà..?

                                       TÂM SỰ LÁ VÀNG

Lá xa cành vẫn tươi màu nắng đỏ
Nhẹ nhàng rơi trên thảm cỏ xanh non
Gió phũ phàng thổi tung lá quanh vườn
Vẫn cười ngạo nghễ :Chào lá xanh ở lại !
Phận làm lá đã tung hoành một cõi
Gom nắng vàng luyện thành gỗ ai ơi !
Cây còn kia :đứng sừng sững giữa trời
Rắn rỏi,oai phong, sạm đen màu nắng!
Lá hãnh diện :đã làm tròn bổn phận !
Rời xa thôi-cây yêu quý của tôi !.
Gió hãy thổi đi,đến cuối đất cùng trời
Cây ở lại vui cùng lá mới...
Thế là vui,là sướng ở trên đời...
Lá ra đi không chút ngậm ngùi...
Vẫn đỏ rực,vẫn tươi màu nắng...


                             Ước chỉ một điều

Xã hội sao nhiều kẻ bất lương...
Vì tiền...chồng-vợ cạn tình thương...!
Con còn đỏ hỏn...ai kia nỡ...
Lão bá già nua...nó chẳng nhường...!
Ghét lũ đầu trâu ...gây thảm họa...
Thương bao người tốt gặp tai ương !
Ước đây có phép làm vua khỉ...
Một gậy san bằng lũ bất lương !




CON GÁI QUÊ TÔI


Con gái quê tôi đẹp tuyệt trần

!
Nết hay,phấn đấu lại chuyên cần :

Trồng rau ,bó mớ...luôn tay bận

Dệt cửi,giao màn...chẳng nghỉ 

chân .



Lúc học,lúc làm ...dồn hết sức...


Khi chơi,khi hát...tiếng vang ngân !


Ai về Đại Mão quê tôi nhỉ

Gặp gỡ nhau đi lấy một lần !


---o0o---

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét