THƠ NGƯỜI LÀNG GIỮA ( 14 )
LÊ NHO TUY
Thơ Người làng Giữa (14) xin giới thiệu chùm thơ của tác giả LÊ NHO TUY - sinh 1952 hiện trú tại XÓM 4 ĐẠI
MÃO .
Ông LÊ NHO TUY là thành viên họ LÊ
NHO- Đại Mão, một dòng họ lớn có nhiều truyền thống đẹp ở quê ta. Lúc nhỏ đi
học tại trường làng. Lớn lên đi học SP rồi đi bộ đội trong 6 năm.
Sau khi rời quân ngũ, ông lại tiếp tục dạy học ở nhiều
trường trong huyện và về hưu sau khi công tác lâu dài ở trường THCS Hoài
Thượng.
Tính ngay thẳng, bộc trực; đặc biệt chịu khó lao động,
không nề hà bất cứ việc gì .
Tuy lo công tác và lo mưu sinh cho cuộc sống, nuôi dạy các
con, song ông vẫn thích làm thơ, nói lên tâm trạng của mình, khi nhớ thời thơ
ấu… Nhiều bài đã được đăng trên báo Bắc Ninh và một số tập san.
Tâm đắc
với quê hương, ông gửi nhiều thơ nói về
quê hương cho BBT.
Chúng ta hiểu thêm tình cảm của ông với quê hương, đất
nước khi đọc một số bài thơ của ông.
CÁNH
DIỀU ƯỚC MƠ
Lúa chiêm gặt hái vừa xong,
Chồi non gốc rạ đã trong luống cày.
Cánh diều kéo thẳng sợi dây,
Vi vu tiếng sáo căng đầy gió đông.
Chao nghiêng cánh én giữa đồng,
Lưng trâu có chú trò đang học bài.
Hôm nay học tập miệt mài,
Để mai khôn lớn so tài thấp cao.
Hôm nay vượt khó gian lao,
Để mai tung cánh lên cao hơn diều.
Mọi miền Tổ quốc thân yêu
Để em bay tới sớm chiều ước mơ…
ĐẤT VÀ NGƯỜI HOÀI
THƯỢNG
Một dải ven sông bãi đất bồi
Con bờ đê Đuống lượn phân đôi.
Ngô lúa bốn mùa đều trĩu hạt,
Kén tằm ngày tháng vẫn sinh sôi.
Hoài Thượng quê tôi giữa đất trời,
Giữ nền văn hiến khắp nơi nơi.
Ông cha học rộng tài thao lược,
Con cháu noi theo dựng nghiệp đời.
Đất nước hôm nay đổi mới rồi,
Lung linh điện sáng khắp quê tôi.
Hơi ấm xua đi ngày giá lạnh,
Sức sống bừng lên nảy búp chồi.
1997
MỪNG EM
Phấn khởi mừng em dựng nếp nhà,
Lầu cao đẹp mát khác xưa xa.
Cầu thang uốn lượn, tường phô sắc;
Gác tía khoe tươi cảnh thái hòa.
Xưa ở biên cương băng lửa đạn,
Nay về bản quán vượt phong ba.
Vợ chồng chung sức xây đời mới,
Hạnh phúc tiền đồ nẩy nở hoa.
2012
CÁNH BÈO TUỔI THƠ
Sinh ra đưới mái tranh nghèo
Đôi bờ mép nước, ao bèo nông sâu…
Nhớ thời cắt cỏ chăn trâu,
Lật từng mô rạ, nhặt đầu lúa rơi.
Khi về, sao đã trên trời;
Ễnh ương, chẫu chuộc kêu chơi quanh nhà.
Dập rờn đom đóm gần xa,
Lập lòe ẩn hiện như là ma chơi.
Chõng tre nằm nghĩ cuộc đời,
Quanh năm rau cháo cầm hơi qua ngày.
Mong sao cuộc sống đổi thay,
Qua đi túng bấn, đắng cay tủi hờn.
Vượt lên dốc đứng đường trơn,
Để tìm trái ngọt bao cơn hiểm nghèo.
Bây giờ hết cảnh gieo neo,
Quên làm sao được cánh bèo tuổi thơ…
Tháng 10- 2012
Xúc cảm khi được
nghỉ hưu
Đã bốn mươi năm lẻ sáu ngày,
Theo nghề dạy chữ thật mê say.
Khi thời chinh chiến thì cầm súng,
Lúc buổi thanh bình lại giảng ngay.
Tới lớp trò ngoan, lòng phấn khởi;
Vê nhà cháu giỏi, bụng mừng thay!
Qua rồi xuân sắc thời trai trẻ,
Đọng lại trong tôi một chữ : Thầy.
Tháng 9 năm 2012
---o0o---
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét