THƠ NGƯỜI LÀNG GIỮA ( 10 )
Nguyễn Đình Hiệu
Thơ Người làng Giữa (10) xin giới thiệu vài bài
thơ của tác giả Nguyễn Đình Hiệu - sinh 1952 - xóm 1 Đại Mão.
Là con một của Liệt sĩ chống Pháp Nguyễn Đình
Bồ, học xong trường cấp III phổ thông ông đã được vào học tại Học Viện Thủy
lợi. Vì thị lực hạn chế, ông phải bỏ dở
việc học về quê hương sản xuất, công tác; trải qua nhiều công việc ở địa phương
như cán bộ thông tin, Bí thư Đoàn, Chủ nhiệm HTX hợp nhất, và làm Bí thư Đảng
ủy xã từ 1985 đến 1994. Vừa công tác vừa học tập để nâng cao trình độ, năm 1981
ông đã tốt nghiệp đại học tại lớp tại chức Kinh tế khóa 9 Trường Đại học Kinh
tế Quốc dân.
Là Hội viên CLB Thơ VN, ông đã có nhiều tác phẩm được đăng trong các tuyển
tập thơ của quê hương, huyện, tỉnh và nhiều hơn là trong các tập " Hương Đất Việt" của CLB Thơ Việt Nam .
Điều đặc biệt của ông là hay làm những bài thơ
về Hội Đồng niên trong làng ( những bài thơ có nội dung ca ngợi tình cảm đoàn
kết gắn bó của người cùng tuổi, cùng quê; trong bài thơ có tên của tất cả những thành
viên trong hội).
Hai bài thơ dưới đây: một bài ông làm nhân kỷ
niêm 65 năm Ngày TBLS nói lên tâm tư tình cảm của mình với các anh hùng liệt
sĩ nói chung, với người cha thân yêu và
cả bạn bè cùng trang lứa đã hy sinh vì Tổ Quốc . Ông tự nhủ lòng mình:
Ăn
quả nhớ người trồngcây
Đền ơn
đáp nghĩa không ngày nào quên
và một bài thể hiện tình
cảm với người mẹ thân yêu của ông. Đọc thơ ông, chúng ta càng thấm thía một
điều: Tình yêu Đất nước, Quê hương bắt đầu từ việc yêu thương, kính trọng, biết
ơn những người gần gũi nhất trong gia đình mình.
UỐNG
NƯỚC NHỚ NGUỒN
Nay ngày Liệt sĩ Thương binh
Hai bẩy tháng bẩy, lòng mình xốn xang.
Hoa tươi cùng với hương nhang,
Anh em mình tới nghĩa trang quê nhà.
Kính cẩn đứng trước mộ cha,
Mộ những liệt sĩ quê nhà thân thương.
Huệ thơm quyện lẫn khói hương,
Bâng khuâng nhớ bạn cùng trường tuổi thơ.
Đã từng thêu dệt ước mơ,
Mà bây giờ mãi phải chờ đợi nhau.
Để trầu không bén duyên cau,
Để mẹ mòn mỏi ốm đau mong chờ.
Đời mình sung sướng bây giờ,
Phải luôn luôn nhớ đó nhờ công ơn.
Những người xẻ dọc Trường Sơn;
Yêu dân, yêu nước còn hơn đời mình.
Những người Liệt sĩ, Thương binh
Máu xương đổi lấy hòa bình ấm no.
Đổi lấy Độc lập – Tự do,
Đòi quyền dân chủ về cho mọi người.
Lá cờ Tổ Quốc thắm tươi,
Thấm máu liệt sĩ, máu
người thương binh.
Bây giờ cuộc sống phồn vinh,
Nhớ người khơi nước cho mình uống đây.
“Ăn quả nhớ người trồng cây”,
Đền ơn, đáp nghĩa không ngày nào quên!
====================
LÒNG MẸ
Nay ngày chủ nhật đầu xuân
Từ nguồn vốn mẹ ghép vần tứ
thơ
Tặng mẹ đã dệt ước mơ
Từ ngày xưa đến bây giờ cho con.
Mẹ từng đã trải gian truân
Mười bốn tuổi xuân phải nhọc nhằn
Xa cửa xa nhà đi ở mướn
Tại nơi đất khách để nuôi thân
Mười chín về quê mẹ lấy chồng
Niềm vui như buổi chợ đương đông
Cha con du kích đi khuya sớm
Mẹ dệt cửi canh với việc đồng
Xum xuê vườn hạnh gặp mưa xuân
Đức ấm tổ tiên được thấm nhuần
Cành lá tốt tươi khoe nụ biếc
Gia đình sung sướng thắm tình thân
Chung vui cha mẹ với toàn gia
Hoa quế kết thành quả nảy ra
Cụ sướng! Cụ reo! Ta có chắt
Họ hành nội ngoại đến hoan ca
Mẹ tuổi đôi mươi thắm sắc xuân
Con từ bé bỏng lớn lên dần
Bằng dòng sữa ấm trong nguồn mẹ
Bằng tiếng hời ru sướng bội phần
Một chín năm tư (1954) cuối tháng hai
Bỗng tin đưa sét đánh ngang tai
Cha đi nhiệm vụ không về nữa
Để mẹ cô đơn ! Con hóa côi!
Hai mốt hóa chồng bao đắng cay
Ngậm ngùi, mẹ nhẫn nhục từng ngày
Đôi vai gắng nặng- lòng không nản
Mưa gió, bão bùng chẳng chuyển lay.
Số phận phải đâu chỉ một ai
Tấm gương ngời sáng Thị Minh Khai
Những câu than khóc Hồng Phong đó
Ngồi dệp cửi canh mẹ hát hoài!
Mẹ nén nỗi đau tận đáy lòng
Tuổi còn xuân sắc nguyện thờ chồng
Nuôi con khôn lớn mai ngày sướng
Trọn vẹn chung riêng vẹn chữ “tòng”
Tham gia công tác ở thôn quê
Mọi việc được giao mẹ chẳng nề
Sớm tối dậy bình dân học vụ
Phòng trào phụ nữ mẹ say mê
Hợp tác quê nhà Đại- Dực- Đông
Trong ban quản trị mẹ tinh thông
Nhân dân tín nhiệm nên bẩu cử
Mấy khóa tham gia chức Hội đồng
Góp phần mẹ có chút công lao
Được tấm Huân chương Nhà nước trao
Con, cháu hân hoan mừng chúc mẹ
Mẹ cười- Hai mắt lệ tuôn trào!
Mẹ với nàng dâu rất thuận hòa
Coi dâu như gái mẹ sinh ra.
Cháu ngoan hiếu thảo nhờ công mẹ
Quấn quýt bên nhau kính trọng bà.
Thời gian ngày, tháng tựa thoi đưa
Mẹ vẫn giữ gìn đức tính xưa
Đôn hậu, nhân từ, lòng rộng mở
Xa hoa, lãng phí mẹ không ưa.
Tuổi cao, lưng thẳng, mắt còn tinh
Sáng sớm mẹ thường tập dưỡng sinh.
Ngày dắt chắt chơi trong ngõ
xóm
Tối về mẹ lại niệm cầu kinh.
Tặng mẹ bài thơ mẹ quí ơi!
Xuân này mẹ đã tám mươi rồi
Chúc luôn vui mạnh thêm trường thọ
Gương sáng đời đời con cháu noi.
Tặng thơ mẹ- Nhớ tới cha!
Cha ơi! con nguyện mãi là Hiếu – Trung./
06/02/2011
Nguyễn
Đình Hiệu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét